Thứ Hai, 28 tháng 8, 2017

SUY NIỆM HẰNG NGÀY - Ngày 28/8/2017

Filled under:


Tin Mừng Đức Giêsu Kitô theo thánh Mátthêu (Mt 23: 13-22)

Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: "Khốn cho các ngươi, hỡi những luật sĩ và biệt phái giả hình: vì các ngươi đóng cửa nước Trời không cho người ta vào, vì các ngươi không vào, mà kẻ muốn vào, các ngươi cũng chẳng để cho vào. Khốn cho các ngươi, hỡi những luật sĩ và biệt phái giả hình, vì các ngươi đọc kinh cho dài để nuốt tài sản của các bà góa: vì thế các ngươi sẽ chịu phán xét nặng hơn. Khốn cho các ngươi, hỡi những luật sĩ và biệt phái giả hình, vì các ngươi rảo khắp biển khơi và lục địa, để tìm cho được một người tòng giáo, nhưng khi đã cho người đó tòng giáo, các ngươi làm cho nó trở thành con cái hỏa ngục gấp hai lần các ngươi. Khốn cho các ngươi, hỡi những kẻ dẫn đường đui mù, vì các ngươi nói rằng: Ai lấy đền thờ mà thề, thì không có giá trị gì, nhưng ai lấy vàng trong đền thờ mà thề, thì mắc lời thề. Hỡi kẻ ngu ngốc và đui mù, chớ thì vàng hay là đền thờ thánh hóa vàng, cái nào trọng hơn? Các ngươi còn bảo rằng: Ai lấy bàn thờ mà thề, thì không giá trị gì, nhưng ai lấy của lễ để trên bàn thờ mà thề, thì mắc lời thề. Hỡi những kẻ đui mù, chớ thì của lễ hay bàn thờ thánh hóa của lễ, cái nào trọng hơn? Vậy ai lấy bàn thờ mà thề, thì lấy cả bàn thờ và mọi sự để trên bàn thờ mà thề. Kẻ nào lấy đền thờ mà thề, thì lấy cả đền thờ và Đấng ngự trong đền thờ mà thề. Và kẻ nào lấy trời mà thề, thì lấy ngai tòa Thiên Chúa, và Đấng ngự trên ngai tòa ấy mà thề".

Suy niệm 1
Lời Chúa hôm nay giới thiệu cho chúng ta những lời trách móc của Chúa Giêsu về thói giả hình của các luật sĩ, biệt phái trong dân Do thái. Họ là những người hiểu biết Kinh Thánh, hiểu biết luật Chúa. Họ là những thầy dậy của cộng đoàn. Thế nhưng, họ chỉ mang trong mình lối sống gỉa dối. Thay vì sống và thực thi những điều mà họ dạy dỗ dân Chúa, thì họ lại làm trái ngược với những lời dậy ấy với mục đích nhằm trục lợi cho mình. Lối sống giả hình này đáng bị Chúa lên án.

“Tin đạo chứ không tin người có đạo”. Chúng ta rất quen với câu nói này của nhiều người. Câu nói ấy phô bày một thực trạng trái ngược của người tin theo đạo và nội dung của những điều đạo dạy. Đạo Chúa dạy bảo chúng ta sống yêu thương và tha thứ đùm bọc lẫn nhau. Đạo Chúa mời gọi chúng ta biết quan tâm đến anh chị em và sống yêu thương anh chị em như chính Chúa đã thương yêu ta. Đạo Chúa gọi mời chúng ta phải biết hoán cải khi chúng ta lầm lỡ và nhất là biết khoan dung với người anh em đã lầm lỡ và xúc phạm đến chúng ta. Hay nói đúng hơn, chúng ta đừng tách biệt việc sống đạo ra khỏi những sinh hoạt thường ngày, nhưng hãy dùng cuộc sống của chúng ta minh chứng họ điều chúng ta tin nhận.

Thánh Augustino mà chúng ta mừng kính hôm nay là một nhân chứng sống động cho cuộc sống đạo của chúng ta. Thánh nhân sinh năm 354 tại Tagát, Châu Phi. Thánh nhân trải qua giai đoạ của tuổi thanh xuân đầy náo động về đời. Ngài chạy theo đam mê của trí thức nhân loại và hưởng thụ lối sống truỵ lạc. Thế nhưng, trước lời giảng dậy và gương sống tốt lành của Thánh Amrôxiô, giám mục thành Milan, thánh Augustino đã bị cảm hoá và chinh phục để quay về cùng Chúa. Được đón nhận bí tích Rửa tội năm 387, thánh nhân đã trở nên người nhiệt tâm trong việc phụng sự Chúa qua đời sống tu trì, được làm linh mục và sau này trở thành Giám mục của Hippon. Cuộc đời và sứ vụ của ngài được khắc hoạ lại trong tác phẩm “tự thú – confession” là một bài học sống động cho mỗi chúng ta. Ngài cảm thấy hối tiếc vì đã yêu Chúa quá muộn màng. Thế nhưng sự nuối tiếc ấy không làm ngài thất vọng, nhưng lại là động lực thúc đẩy ngài tiến hơn nữa trong tình thương của Chúa, vì đối với Chúa không bao giờ có sự muộn màng trong hoán cải.

Cuộc sống của chúng ta hôm nay giữa một thế giới của hưởng thụ vật chất lôi kéo là một cuộc sống đầy rẩy những khó khăn khi bước theo Chúa. Chúng ta phải đối diện với biết bao cám dỗ thúc đẩy để xa rời tình Chúa yêu thương. Chúng ta cũng phải đối diện với nhiều lời mời gọi sống giả hình để vun xới cho lối sống bất chính và hưởng thụ, v.v. Nhưng Thiên Chúa vẫn kiên nhẫn yêu thương và chờ đợi chúng ta thay đổi và hoán cải.

Lạy Chúa, xin biến đổi con, xin hoán cải con như Chúa đã hoán cải và biến đổi thánh Augustino xưa. Amen.


GKGĐ Giáo Phận Phú Cường


Suy nim 2
Trong Bài Giảng trên núi, Đức Giêsu đã nói đến Các Mối Phúc.
Ngài chúc mừng những ai thuộc về Nước Trời bằng các lời Phúc cho.Còn trong chương 23 của Tin Mừng Mátthêu,
Đức Giêsu lại 7 lần dùng lối nói Khốn cho,
khi nói với giới lãnh đạo Do Thái giáo là các kinh sư và nhóm Pharisêu.
Đức Giêsu không phải là người đầu tiên dùng lối nói khó chịu này.Các ngôn sứ thời xưa như Amốt hay Isaia (Am 6, 1; Is 5, 8-24)
cũng đã lắm khi dùng lối nói này để tố cáo những người quyền thế.
Mục đích của các ngôn sứ là vạch trần những sai phạm của họ,
và cảnh báo cho mọi người biết mà tránh xa.
Đức Giêsu đã nói như một vị ngôn sứ.
Khi nói khốn cho, Ngài không có ý nguyền rủa hay kết án ai,
cho bằng nói lên sự đau xót, thậm chí giận dữ đến độ trách phạt.
“Khốn cho ngươi, hỡi Khoradin! khốn cho ngươi, hỡi Bétsaiđa!”
Đức Giêsu đã nói như thế với các thành phố từ chối Ngài (Mt 11, 21).
“Khốn cho kẻ nào nộp Con Người, thà nó đừng sinh ra thì hơn” (Mt 26, 24).
Đây không phải là một lời chúc dữ cho Giuđa,
hay kết án anh phải đời đời hư mất.
Đúng hơn đây diễn tả một tiếc nuối xót xa về tội của người môn đệ.
Vào thời thánh Mátthêu viết sách Tin Mừng, từ sau năm 70,
có một sự xung đột nghiêm trọng giữa các Kitô hữu gốc Do Thái
với những nhà lãnh đạo Do Thái giáo lúc bấy giờ.
Bài Tin Mừng hôm nay phản ánh sự căng thẳng đó.
Các vị kinh sư và những người pharisêu đầy quyền lực
không muốn đồng bào của mình tin vào một ông Giêsu bị đóng đinh.
Ai tin sẽ bị trục xuất khỏi hội đường (x. Ga 9, 22).
Như thế họ đã khóa cửa Nước Trời để chẳng ai vào được, kể cả họ (c. 13).
Các vị kinh sư và nhóm Pharisêu hăng say trong việc truyền giáo.
Họ muốn làm cho dân ngoại trở thành Dân Chúa.
Tiếc thay, sau khi đã vào đạo rồi, những người tân tòng này
có thể trở nên cứng nhắc vì nệ luật, và rơi vào thói giả hình.
Họ “trở thành con cái của hỏa ngục gấp đôi các ông” (c. 15).
Đức Giêsu cũng tố cáo sự phân biệt quá chi li về giá trị những lời thề.
Đối với Ngài, thề nhân danh Đền thờ hay vàng trong Đền thờ,
nhân danh bàn thờ hay lễ vật trên bàn thờ (cc. 16-20),
thì cũng chẳng khác gì thề nhân danh chính Thiên Chúa (cc. 21-22).
Tất cả lời thề đều phải được giữ như nhau, đều ràng buộc như nhau.
Những lời tố giác của Đức Giêsu đối với giới lãnh đạo Do Thái giáo
vẫn đặt câu hỏi cho chúng ta thời nay.
Làm sao để tôn giáo mở đường cho con người gặp gỡ Thiên Chúa,
chứ không khép lại hay gây cản trở?
Làm sao để người tân tòng thực sự trở thành con cái Nước Trời?
Làm sao để chúng ta khỏi sa vào những chi li thái quá của luật lệ?
Những lời của Đức Giêsu mời gọi chúng ta nhìn lại mình và thay đổi.
Cầu nguyn:
Lạy Chúa Giêsu,
khi đến với nhau,
chúng con thường mang những mặt nạ.
Chúng con sợ người khác thấy sự thật về mình.
Chúng con cố giữ uy tín cho bộ mặt
dù đó chỉ là chiếc mặt nạ giả dối.
Khi đến với Chúa,
chúng con cũng thường mang mặt nạ.
Có những hành vi đạo đức bên ngoài
để che giấu cái trống rỗng bên trong.
Có những lời kinh đọc trên môi,
nhưng không có chỗ trong tâm hồn,
và ngược hẳn với cuộc sống thực tế.
Lạy Chúa Giêsu,
chúng con cũng thường ngắm mình trong gương,
tự ru ngủ và đánh lừa mình,
mãn nguyện với cái mặt nạ vừa vặn.
Xin giúp chúng con cởi bỏ mọi thứ mặt nạ,
đã ăn sâu vào da thịt chúng con,
để chúng con thôi đánh lừa nhau,
đánh lừa Chúa và chính mình.
Ước gì chúng con xây dựng bầu khí chân thành,
để chúng con được lớn lên trong bình an.

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.