Chủ Nhật, 24 tháng 4, 2016

Suy niệm CN V MÙA PHỤC SINH C (Ga 13,31-35)

Filled under:

1. Bài Đọc
        “Khi Giuđa đi rồi (1), Chúa Giêsu nói: ‘Giờ đây Con Người được tôn vinh, và Thiên Chúa cũng được tôn vinh nơi Người. Nếu Thiên Chúa được tôn vinh nơi Người, thì Thiên Chúa cũng sẽ tôn vinh Người nơi chính mình, và Thiên Chúa sắp tôn vinh Người.
        “Hỡi anh em là những người con bé nhỏ của Thầy, Thầy còn ở với anh em một ít lâu nữa thôi. Anh em sẽ tìm kiếm Thầy; nhưng như Thầy đã nói với người Do Thái: ‘Nơi tôi đi, các người không thể đến được’, bây giờ, Thầy cũng nói với anh em như vậy. Thầy ban cho anh em một điều răn mới (2) là anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em. Ở điểm này, mọi người sẽ nhận biết anh em là môn đệ của Thầy, là anh em có lòng thương yêu nhau”.

2. Chú Thích
        (1) Giuđa đi rồi: Đang khi bữa tiệc ly diễn ra, Chúa Giêsu biết lòng dạ Giuđa, nên Người đã nói với y để y ra đi khỏi bữa tiệc. Giuđa đi rồi, Chúa Giêsu nói những lời di ngôn như là những lời thắm thiết từ biệt các môn đệ.
        (2) Điều răn mới: Lệnh và luật của Thiên Chúa. Vì Thiên Chúa là tình thương, ai học cho biết và thực hiện việc yêu thương là nên giống như Thiên Chúa, là tuân giữ lệnh và luật của Thiên Chúa, thì trở nên môn đệ của Người.

3. Suy Niệm
        (1) Cần phải xác tín rằng, bao giờ Chúa Giêsu, cũng như Thiên Chúa, vẫn vinh quang. Tại sao trong lúc này, Chúa Giêsu lại nói đến điều ấy? Có lẽ vì Chúa Giêsu muốn cho các môn đệ đừng hiểu sai lầm. Đừng tưởng những việc xúc phạm đến Thiên Chúa, như ông Giuđa phản bội ra đi nộp Chúa Cứu Thế, rồi đây người Do Thái sẽ bắt Chúa Cứu Thế và giết Chúa Cứu Thế, như kiểu người ta thường nói là ô danh Thiên Chúa, thì Thiên Chúa không vinh quang. Nhiều người ngày nay, cũng như nhiều người Do Thái ngày xưa, vẫn tưởng Thiên Chúa cũng như người ta. Vinh quang của mình tùy theo người khác có thể làm vinh hay làm nhục cho mình. Họ đã quên ý nghĩa chính của vinh quang là có những điều chân chính xứng đáng. Bao giờ Thiên Chúa cũng có những điều này một cách tuyệt đối vô cùng, thì Thiên Chúa vẫn hoàn toàn vinh quang. Sau nữa, luật Thiên Chúa vẫn chân chính xứng đáng, càng được thi hành chừng nào, thì Thiên Chúa càng vinh quang chừng ấy. Không phải là thêm gì nơi Thiên Chúa, nhưng thêm trong ý tưởng của người hiểu biết. Vậy dù khi có người phạm tội, một phần lỗi luật Thiên Chúa, thì gọi là ô danh Thiên Chúa. Nhưng đó cũng là theo ý tưởng người ta, vì người có tội trở nên xấu. Còn tự nơi Thiên Chúa, tội lỗi của người ta chẳng hề thay đổi thêm bớt gì. Một phần khác, cũng là thực hiện luật Thiên Chúa, hễ không theo đường lối của Thiên Chúa, là mến Thiên Chúa yêu thương người ta, thì tất nhiên vào con đường tội lỗi, thiệt hại cho mình và nhiều người khác; không chọn mặt phải thì nhận lấy mặt trái, không theo bên này thì theo bên kia. Việc của người ta vẫn xấu, nhưng ai hiểu biết, cũng thấy là thực hiện luật Thiên Chúa; không nói được những người làm việc đó, không tuân luật Thiên Chúa là làm vinh danh Thiên Chúa, nhưng Thiên Chúa vẫn vinh quang. Thành thử mỗi lần cầu chúc vinh danh Thiên Chúa, là cầu mong cho chính mình và người khác đều tuân theo luật Thiên Chúa, nhất là ai nấy đều mến Thiên Chúa và yêu thương người ta.

        (2) Có lẽ Chúa Giêsu nhắc đi nhắc lại mấy điều này để nhắn nhủ các môn đệ thương yêu nhau. Yêu thương người là lệnh và luật của Thiên Chúa, từ khi Thiên Chúa sáng tạo nhân loại. Vì tin Thiên Chúa là Tình Thương, Thiên Chúa sáng tạo con người theo hình ảnh Thiên Chúa, để thương yêu giúp đỡ nhau, đó chính là điều kiện hạnh phúc dưới đất và trên trời. Tại sao lần này Chúa Giêsu lại dạy là một lệnh mới. Không biết có phải tại xưa nay người ta đã không yêu thương nhau chăng? Như Giuđa đã chứng minh tỏ tường điều này. Môn đệ phản thầy, hại thầy, thì đâu còn có gì là yêu thương! Vì có người không giữ luật thương yêu, Chúa Giêsu nhắc lại cho người ta biết phải giữ. Chúa Giêsu lại dạy là lệnh mới. Không phải là trước kia chưa có. Nhưng người ta không biết, hay là đã quên. Chúa Giêsu dạy một cách nghiêm trang và quan trọng, với những lời tha thiết, để cho các môn đệ ghi nhớ sâu xa rõ ràng. Hay là Chúa Giêsu muốn nhắn nhủ các môn đệ đã cùng sống một đoàn thể, cùng học một thầy, thì càng phải yêu thương nhau. Không những có luật dạy rõ ràng, trong tất cả các nền luân lý và tôn giáo, lại là điều in khắc trong bản tính con người. Chúa Giêsu đã dạy là lệnh mới, có lẽ vì Chúa Giêsu nhấn mạnh tính cách đặc thù của đạo Thiên Chúa. Vì Thiên Chúa biết có nhiều người, càng ở với nhau, càng ở gần nhau, càng chung một nhà, một trường, một tập thể, cạnh tranh nhau; càng biết rõ nhau, càng thấy khác tính nhau, tính vị kỷ càng giết tính vị tha.

        (3) Chúa Giêsu lại dạy rõ: Phải thương yêu nhau như Thiên Chúa đã yêu thương mình. Dĩ nhiên, không ai có thể làm hoàn toàn giống như Thiên Chúa. Nhưng ai cũng phải nhận Thiên Chúa là gương mẫu lý tưởng. Phải làm thế nào cho càng ngày càng giống Thiên Chúa. Phải nhìn vào thái độ, cử chỉ, hành vi của Thiên Chúa, để học cho biết yêu thương. Không nên đem những việc kém cỏi, sai lầm, hung dữ của người ta mà gán cho Thiên Chúa, để cho có người hiểu lầm về thương yêu. Nhân bài Phúc Âm hôm nay, nhìn xem thái độ của Thiên Chúa đối với Giuđa, để tìm hiểu Thiên Chúa yêu thương thế nào, một bài học cho muôn người và cho muôn đời. Đứng trước một người môn đệ phản phúc, toan làm một việc ác độc quái gở hại mình, nhưng tuyệt nhiên Chúa Giêsu không hề có một lời trách mắng trực tiếp, rõ ràng. Thiên Chúa vẫn tôn trọng lý trí và tự do của người ta. Thiên Chúa chỉ đem những lời xa gần khuyên bảo, dường như năn nỉ Giuđa nghĩ lại, đừng có làm việc hại người, dù chưa tin là Thiên Chúa, dù không nhận là thầy, dù quên hết tất cả các việc Thiên Chúa đã thương yêu giúp đỡ mình; ít nữa cũng nhận và cũng nhớ đây là một con người, là Con của Thiên Chúa trên trời và anh em của mình. Chúa Giêsu lại còn dạy môn đệ, thương yêu nhau là dấu hiệu cho mọi người nhận biết là môn đệ của Thiên Chúa, vì Thiên Chúa và đạo của Thiên Chúa là thương yêu. Theo lời Chúa Giêsu dạy, ai không thương yêu anh em mình, dù có tên tuổi, chức vị nào chăng nữa, dù bên ngoài có những dấu hiệu làm sao, cũng không nhận họ là môn đệ của Thiên Chúa; nếu họ có nói hay làm điều gì thiệt hại đau khổ cho anh em, tuy họ còn ở trong nhân loại, cũng khó nhận họ là con người theo hình ảnh của Thiên Chúa. Và ai không có tên tuổi gì, chức vị nào, nhưng có thương yêu kẻ khác, vẫn có thể nhận họ là môn đệ của Thiên Chúa. Hiểu rộng nghĩa thêm nữa, mọi người đều là con cái Thiên Chúa, cũng phải là môn đệ của Thiên Chúa; còn nếu không phải là con cái Thiên Chúa, tất cũng không phải là con người./-
        @Thiên Phong-Trần Minh Đức Bảy