Thứ Tư, 14 tháng 6, 2017

Trở thành muối và ánh sáng

Filled under:

Trở thành muối và ánh sáng cho tha nhân là đang tôn vinh Thiên Chúa với tất cả cuộc sống. Để làm được điều ấy, phải tránh kiếm tìm sự an toàn nhân tạo, và cần biết tựa nương nơi Chúa Thánh Thần. Đức Thánh Cha chia sẻ như thế trong thánh lễ sáng nay tại nhà nguyện Marta.
Trở nên chứng nhân cho Tin Mừng
Bài đọc trích thư thứ hai của thánh Phaolô tông đồ gửi tín hữu Côrintô, cho thấy sức mạnh của Tin Mừng, sức mạnh làm cho chúng ta trở thành chứng nhân tôn vinh Thiên Chúa. Trong Chúa Giêsu, luôn luôn là có, nghĩa là chúng ta tìm thấy tất cả lời của Thiên Chúa, tất cả lời hứa của Thiên Chúa nơi Chúa Giêsu. Tất cả lời hứa của Thiên Chúa được thực hiện và trở nên viên mãn trong Chúa Giêsu.
Trong Chúa Giêsu, không có cái không, nhưng luôn là có, luôn luôn là vì vinh quang Thiên Chúa. Chúng ta cũng được tham dự vào điều ấy, vì Người đã xức dầu chúng ta trong Thánh Thần. Thánh Thần sẽ hướng dẫn chúng ta trên con đường vâng phục, và Ngài sẽ thúc đẩy chúng ta, giúp chúng ta lớn mạnh, làm cho chúng ta trở thành muối và ánh sáng. Ngài sẽ dẫn đưa chúng ta đến đời chứng nhân Kitô.
Trở nên muối và ánh sáng
Có thì nói có, không thì nói không, thêm thắt điều gì là do ác quỷ. Chúa đã dạy chúng ta điều đó. Đó là đảm bảo mà Chúa trao cho Giáo Hội và trao cho chúng ta là người lãnh nhận phép rửa. Tất cả lời hứa sẽ được hoàn tất trong Chúa Kitô. Việc làm chứng cho Chúa trước tha nhân, là món quà của Thiên Chúa trong Đức Kitô. Và Chúa đã xức dầu chúng ta trong Thánh Thần để chúng ta sống chứng nhân.
Trở nên một Kitô hữu là trở nên muối và ánh sáng, nhưng nếu ánh sáng lại trở thành bóng tối hoặc muối lại mất vị mặn, thì quả là vô hiệu, quả là vô ích, và khi ấy lời chứng bị suy yếu. Điều tệ ấy xảy ra, khi tôi không chấp nhận việc xức dầu, khi tôi không chấp nhận sự tác động mà Chúa Thánh Thần đang thực hiện trong tôi. Đó cũng là điều tệ mà bạn sẽ làm, khi bạn không nói lời “xin vâng”, không nói lời nói “có” như Chúa Giêsu Kitô. Chúng ta có thể tự hỏi rằng: Tôi có là ánh sáng cho người khác không? Tôi có là muối là hương vị cuộc sống cho người khác không? Tôi có gắn bó thân thiết với Chúa Kitô không?
Ngợi khen Thiên Chúa bằng trọn cuộc sống
Khi một người có đầy ánh sáng, chúng ta nói rằng: đây là một người sáng chói, một người sáng ngời. Để giúp hiểu điều này, chúng ta có thể nói, ở đây còn sáng hơn cả mặt trời nữa. Bởi vì Chúa Giêsu chính là ánh sáng phản chiếu của Chúa Cha, và trong Chúa Giêsu tất cả lời hứa được kiện toàn. Ánh sáng ấy cũng là ánh sáng phản chiếu khi chúng ta được xức dầu trong Thánh Thần. Tại sao chúng ta nhận được ánh sáng ấy? Vì thánh Phaolô nói: Qua Chúa Kitô, Thiên Chúa được tôn vinh. Và Chúa Giêsu nói với các môn đệ: Sự sáng của các con cũng phải chiếu giãi trước mặt thiên hạ, để họ xem thấy những việc lành các con làm mà ngợi khen Cha các con trên Trời. Tất cả điều ấy là vì vinh quang Thiên Chúa. Đời sống của người Kitô là thế.
Chúng ta hãy nài xin Thiên Chúa ban ơn sủng, để chúng ta có thể bám rễ chắc và sâu trong lời hứa nơi Chúa Giêsu, là Đấng luôn luôn nói có, luôn luôn xin vâng, hoàn toàn xin vâng. Khi ấy chúng ta có thể trở thành muối thành ánh sáng thành chứng nhân cho Chúa trước mặt thế gian, để cho Danh Cha cả sáng, để vinh danh Thiên Chúa trên các tầng trời.

Trong thời khắc đen tối nhất của cuộc sống thì nên làm gì?

Ngay cả trong những thời khắc đen tối, buồn thảm và đau thương nhất, ngay cả khi bị lăng mạ sỉ nhục cáo gian, vẫn chọn con đường của cầu nguyện của kiên nhẫn và đặt niềm hy vọng nơi Thiên Chúa; chứ không chạy theo trò lừa dối của những thứ phù vân. Đức Thánh Cha chia sẻ như thế trong thánh lễ sáng nay tại nhà nguyện Marta.
Từng trải những đau khổ tột cùng
Đừng để cho mình bị đánh lừa bởi cái hào nhoáng bề ngoài của những thứ phù vân, nhưng hãy để cho lòng mình biết mở ra đón nhận niềm vui đến từ Thiên Chúa, biết tạ ơn Ngài vì những ơn lành, vì ơn chữa lành mà Ngài ban cho chúng ta.
Bài đọc trích sách Tobia kể lại câu chuyện rất đời thường. Ông Tobit chuyên làm việc lành phúc đức là đi chôn xác kẻ chết. Nhưng rồi ông bị mù, và có lần do vợ chồng chưa hiểu ý nhau, mà bà vợ đã la mắng ông Tobit rằng: ông coi, ông làm việc lành mà giờ lại bị mù như thế. Ông Tobit có con trai là Tobia. Vợ của Tobia là Sara. Cô Sara cũng chịu nhiều đau khổ, vì bị mang tiếng là sát chồng. Vì thực sự trước khi lấy Tobia, cô Sara đã có nhiều đời chồng, các người chồng ấy đều chết, nhưng lý do không phải do Sara. Như thế, cả ông Tobit và con dâu là Sara đều phải chịu nhiều thử thách và bị sỉ nhục, nhưng cả hai đều đặt niềm hy vọng nơi Thiên Chúa.
Chỉ biết cầu nguyện, kiên nhẫn và hy vọng
Mỗi người trong chúng ta đều có kinh nghiệm từng trải những thời khắc khó khăn cùng cực. Có thể kinh nghiệm ấy chưa phải là tột độ, nhưng cũng đủ để chúng ta biết được kinh nghiệm ấy có cảm giác thế nào, thế nào là bóng tối, là đau buồn, là khó khăn, chúng ta biết những điều ấy.
Khi đối diện với sự khủng hoảng, cô Sara từng nghĩ: nếu tôi treo cổ tự tử thì tôi sẽ làm cho cha mẹ đau khổ. Cô đã dừng lại và cầu nguyện. Khi gặp cay đắng, ông Tobit nói: đây là cuộc sống của tôi, nào chúng ta hãy tiến bước, tiến bước trong cầu nguyện và cầu nguyện. Đó là thái độ có thể cứu chúng ta trong những đêm đen: thái độ cầu nguyện. Cả cô Sara và ông Tobit đều đau khổ nhưng biết kiên nhẫn trong cầu nguyện, vì hy vọng Thiên Chúa sẽ lắng nghe, vì hy vọng rồi đây mình sẽ có thể vượt qua những khổ đau ấy. Những khi buồn bã chán nản và đen tối nhất, đừng quên: cầu nguyện, kiên nhẫn và hy vọng.
Lời nguyện tạ ơn
Câu chuyện trong sách Tobia kết thúc có hậu, nhưng không phải như những cái kết của tiểu thuyết. Sau thời gian chịu thử thách và đau khổ, Thiên Chúa đã lắng nghe họ, đã chữa lành họ, và các vị ấy cảm tạ Thiên Chúa, mở rộng tâm hồn với lời nguyện tạ ơn.
Trong những hoàn cảnh khác nhau của cuộc sống, chúng ta có biết nhận diện những chuyển động khác nhau trong tâm hồn hay không. Làm như thế để nhận biết những thời điểm khó khăn thách đố, để biết cầu nguyện, biết kiên nhẫn và một chút hy vọng. Làm như thế, để tránh bị rơi vào sự trống rỗng hư vô, để trong cầu nguyện chúng ta biết rằng có Chúa luôn đồng hành và Ngài sẽ sớm ban niềm vui cho chúng ta. Cô Sara đã sống điều ấy. Cô không tự vẫn, nhưng biết cầu nguyện. Tobit cũng thế, ông chờ đợi trong cầu nguyện và hy vọng Chúa sẽ cứu. Và rồi Thiên Chúa đã cứu cô Sara, Thiên Chúa cũng cứu ông Tobit.
Dịp cuối tuần này, chúng ta hãy đọc sách Tobia, hãy nài xin ân sủng của Thiên Chúa, để biết cách sống trong những thời điểm khó khăn nhất của cuộc sống, để biết cách sống trong những thời điểm tươi sáng, để không bị lừa gạt bởi những thứ phù vân hư không.