ĐẶT ĐÈN SÁNG Ở ĐÂU?
“Chẳng có ai đốt đèn, rồi lấy hũ che đi hoặc đặt dưới gầm giường.” (Lc 8,18)
Suy niệm: Ánh sáng có nhiều tên gọi khác nhau. Ánh sáng mặt trời được gọi là ánh nắng; ánh sáng mặt trăng là ánh trăng; ánh sáng đèn được gọi là ánh đèn... Trong đêm Vọng Phục sinh, khi mọi sự đang chìm trong bóng tối, ngọn nến Phục sinh được thắp lên và được khởi xướng: “Ánh sáng Chúa Ki-tô.” Ánh sáng ấy là chính Chúa Ki-tô, là Lời chân lý. Người Ki-tô hữu đón nhận ánh sáng Phục Sinh trong ngày lãnh Bí tích Thánh Tẩy, được mời gọi giữ cho ánh sáng chân lý ấy toả sáng mãi trong suốt cuộc đời, để những người lân cận cũng nhìn thấy ánh sáng ấy. Nghĩa là, bằng nhiều cách thế, những ai tiếp xúc, “đi vào nhà,” đều nhìn thấy ánh sáng Chúa Ki-tô đang được ta “đặt trên đế” - trong cuộc sống của mình. Khi ấy, bạn được gọi tên “ánh sáng cho trần gian” (Mt 13,14).
Mời bạn: Đèn sáng của bạn đã được thắp lên, được tiếp thêm dầu đức tin nhờ mọi sinh hoạt trong Giáo hội. Để có thể tỏa sáng, bạn phải chịu tiêu hao tựa ngọn nến, qua việc chiến đấu với các khuynh hướng xác thịt, tính ích kỷ, hạ thấp cái tôi, để cái tôi ấy đặt Chúa lên trên và hướng dẫn mình.
Sống Lời Chúa: Để có thể làm ánh sáng cho trần gian, hôm nay bạn bắt đầu tâm niệm: “Lời Chúa là ngọn đèn soi cho con bước, là ánh sáng chỉ đường con đi” (Tv 119,105), và nỗ lực áp dụng Lời ấy trong mọi ứng xử của mình.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, mỗi khi dò dẫm trong bóng tối, con thấy cần một tia sáng biết bao! Cảm tạ Chúa là ánh sáng cho cuộc đời con. Xin cho con luôn giữ ngọn lửa đức tin rực sáng, dù khó khăn, thử thách như ngọn gió muốn dập tắt. Amen.
Thánh Elzear và Chân Phước Delphina
(1286-1323) (1283-1358)
Đây là cặp vợ chồng duy nhất của dòng Phanxicô được chính thức phong chân phước và phong thánh.
Ông Elzear xuất thân từ một gia đình quý tộc ở phía nam nước Pháp. Sau khi lấy bà Delphina thì ông mới biết vợ mình thề giữ đồng trinh trọn đời; chính đêm tân hôn ông cũng đã thề như vậy. Vào lúc đó ông Elzear, là Bá Tước của Ariano, và là cố vấn cho Công Tước Charles của Calabria ở phía nam nước Ý. Elzear cai quản lãnh thổ của mình trong vương quốc Naples và ở phía nam nước Pháp với sự công bằng.
Hai ông bà Elzear và Delphina gia nhập dòng Ba Phanxicô và tận hiến trong công việc bác ái cho người nghèo. Hàng ngày, có đến mười hai người cùng ăn với họ. Có một bức tượng Thánh Elzear diễn tả ngài đang chữa người cùi.
Lòng đạo đức của họ đã ảnh hưởng tất cả mọi gia nhân trong nhà. Hàng ngày họ đều tham dự Thánh Lễ, đi xưng tội hàng tuần và sẵn sàng tha thứ cho người khác.
Sau khi ông Elzear chết, bà Delphina tiếp tục công việc bác ái trong hơn 35 năm nữa. Đặc biệt bà có công trong việc nâng cao trình độ luân lý của triều đình vua Sicily.
Hai ông bà Elzear và Delphina được mai táng ở Apt, nước Pháp. Ông được phong thánh năm 1369, và bà được phong chân phước năm 1694.
Lời Bàn
Giống như Thánh Phanxicô, hai ông bà Elzear và Delphina nhận biết nguồn gốc của các tạo vật. Do đó, họ không nhẫn tâm thống trị bất cứ tạo vật nào nhưng dùng tạo vật như một phương tiện để cảm tạ Thiên Chúa.
Dù hiếm muộn, hôn nhân của họ là một hy sinh cho người nghèo và người đau yếu ở chung quanh họ.
Lời Trích
Thánh Bonaventura viết: "Thánh Phanxicô tìm mọi cơ hội để yêu mến Thiên Chúa trong mọi sự. Ngài vui thích với mọi công trình của bàn tay Thiên Chúa, và từ cái nhìn hân hoan ở trần thế tâm trí ngài vươn cao đến nguồn ban sự sống và là cùng đích của mọi tạo vật. Trong bất cứ gì đẹp đẽ, ngài đều nhìn thấy Đấng Toàn Mỹ, và ngài đi theo Tình Yêu của ngài ở bất cứ đâu mà chân dung ấy được lưu vết nơi các tạo vật; qua tạo vật ngài làm thành một cái thang để có thể trèo lên cao và âu yếm Đấng là nguồn khao khát của mọi loài" (Legenda Major, IX, 1).
"Con Người Bất Hạnh Nhất Trần Gian"
Cuộc đời của nhạc sĩ Beethoven, ngay cả khi đạt đến đỉnh cao của danh vọng, cũng không phải là một cuộc đời hạnh phúc. Tất cả những người viết tiểu sử của nhạc sĩ đều ghi nhận rằng ông đã qua một thời tuổi thơ khốn khổ. Cha ông đã xem kỳ tài âm nhạc của ông như một cơ hội để làm tiền. Thần đồng âm nhạc đã phải ngồi vào đàn Piano từ sáng tới chiều, đến độ ông đâm chán cả âm nhạc. Chỉ có mẹ ông mới là nguồn an ủi duy nhất của ông trong lúc tuổi thơ, nhưng bà đã mất năm ông mới 17 tuổi.
Năm 28 tuổi, Beethoven bắt đầu bị điếc. Ông cảm thấy thất vọng hoàn toàn. Và tai họa đã tiếp diễn cho đến cuối đời ông.
Tuy nhiên, con người "bất hạnh nhất trần gian ấy" như ông thường nói về mình đã sáng tác những dòng nhạc bất hủ nhất ở cuối thế kỷ thứ 18 và đầu thế kỷ thứ 19.
Kho tàng ẩn dấu trong ta chỉ có thể được khám phá và đem ra thi thố với thế giới nếu ta biết chiến đấu.