LÊ-VI TRỞ LẠI
“Ông bỏ tất cả, đứng dậy đi theo Người.” (Lc 5,27)
Suy niệm: Sự trở lại của Lê-vi được thực hiện bằng một loạt hành động: từ bỏ tất cả, đứng dậy, đi theo Đức Giê-su. Bỏ tất cả đối với Lê-vi là bỏ nghề thu thuế cùng với những hệ quả kéo theo do cái nghề tội lỗi này mang lại như: bỏ nguồn thu nhập béo bở nhưng bất chính, bỏ chỗ dựa vững chắc vào đế quốc Rô-ma, bỏ ánh mắt khinh miệt của dân chúng đối với ông. Nay gặp dịp Đức Giê-su kêu gọi, ông mau mắn đứng dậy, dứt khoát bước ra khỏi cái ghế thu thuế, rũ bỏ nghề nghiệp gắn liền với tội lỗi. Đi theo Đức Giê-su, nghĩa là làm một cuộc đổi đời. Từ người thu thuế Lê-vi trở thành môn đệ Đức Giê-su với tên gọi là Mát-thêu. Ông theo Chúa, chứng kiến việc Chúa làm, nghe Chúa giảng dạy và ghi chép lại, nhờ đó chúng ta có được cuốn Tin Mừng gọi là Tin Mừng theo thánh Mát-thêu.
Mời Bạn: Lê-vi là người thu thuế tội lỗi đã trở về và trở thành người môn đệ Đức Giê-su. Chúng ta không làm việc gì cộng tác với đế quốc để bóc lột dân mình như Lê-vi, nhưng mỗi người chúng ta có chung một ông tổ là A-đam. Chúng ta sinh ra trong tội A-đam, và lớn lên trong tội riêng. Chúng ta cần trở về. Mẫu gương trở lại của Lê-vi là lời nhắc nhở chúng ta hãy trở về. Trở về vì tội lỗi đã đưa chúng ta đi xa. Trở về bằng tâm tình sám hối và xưng thú. Đó cũng chính là cách sống tinh thần Mùa Chay.
Sống Lời Chúa: Trong Mùa Chay mời bạn thực hiện lời kêu gọi “hãy trở về” bằng hành động hòa giải với Chúa và Hội Thánh qua bí tích Giao Hoà.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa ban cho chúng con Mùa Chay như cơ hội trở về. Xin cho chúng con mau mắn dùng cơ hội này để trở về cùng Chúa.
THÁNH CASIMIRÔ
(1458-1483)
Thánh Casimirô sinh tại Cracôma ngày 05-12 năm 1458. Ngài là con út
trong số 13 anh em của vua Ba Lan và Hoàng hậu Elisabeth nước Áo. Con
người nổi tiếng nhân đức, Gioan Dugloss thời danh, Tổng Giám mục Lemberg
sau này, là thầy dạy của ngài.(1458-1483)
Casimirô nhiệt thành học hỏi và chỉ nghĩ tới việc làm đẹp ý Chúa. Tâm hồn trong trắng của ngài ảnh hưởng tới mọi người chung quanh. Các gia nhân ngài quen với phong thái tốt đẹp này, đến nỗi tại các triều đình ngoại quốc, người ta nhận ra họ bằng sự cao thượng hơn là bằøng sắc phục họ mặc. Casimirô cảm thấy nỗi đau khổ của người nghèo như là của mình và giúp đỡ họ tận tình đến nỗi dân nghèo coi ngài như một người cha. Người ta trách ngài đã quá hạ mình khi săn sóc cho những người cùng khổ, ngài đã đáp rằng:
- Có vinh dự nào lớn lao hơn là được phục vụ Chúa Kitô trong các chi thể Người ?
Vị Hoàng tử trẻ tự khắc phục bằng việc sám hối liên tục. Dưới sắc phục sang trọng, ngài mặc áo nhặm và ngủ trên đất, dưới chân giường. Ngài chỉ muốn ăn bánh và sống trong khó nghèo giữa những vinh dự đến nỗi người ta có thể nói về ngài như nói về Đức Giám mục Milanô, thánh Carôlô Borrômêô rằng, ngài chỉ là một con chó tội nghiệp trong nhà chủ mình. Thời gian tại nhà thờ là phút giây êm ái quí báu nhất của ngài. Ngài tới nhà thờ mỗi tối khi cửa còn đóng, và gục mặt xuống đất cầu nguyện. Trong thánh lễ, người ta thấy ngài xuất thần như lúc truyền phép, dường như ngài thấy Chúa Kitô trong tay linh mục. Ngài đặc biệt tôn sùng Đức Trinh Nữ Maria mà ngài gọi là "Mẹ nhân ái " và hằng ngày đọc thánh thi Omnidie để kính Mẹ. Hai mươi năm sau khi qua đời, người ta còn tìm thấy bản chép thánh thi trong mộ ngài. Ngài có óc phán đoán thật thông minh đến nỗi cha ngài thường hỏi ý kiến ngài.
Lúc Casimirô được 13 tuổi, dân nước Hung bất mãn với vua Mathias đã gửi đại diện tới Ba Lan để dâng ngai báu cho ngài. Vị Hoàng tử trẻ không ao ước gì điều này, nhưng vì kính trọng cha, nên đã hướng dẫn binh đội đi nâng đỡ ước nguyện này. Khi tới biên thùy nước Hungaria, ngài biết rằng Mathias đã tới chiếm được lòng dân và sẵn sàng chiến đấu cho chính nghĩa. Đức Giáo Hoàng cũng ủng hộ vị vua bị truất ngôi. Casimirô vui mừng vì bản tin này và gửi đại diện về cho cha xin bãi bỏ sự việc.
Cảm thấy bất công đối với cuộc viễn chinh này, ngài muốn đền bù, ngài lui về tĩnh tâm tại lâu đài Colzki và sống ba tháng thống hối.
Ít lâu sau, vua Ba Lan kết hợp với Casimirô trong việc cai trị, vì người anh cả đã trở thành vua xứ Bôhêmia. Nhà vua chỉnh đốn lại ở Lithuania, Casimirô đã điều hành quốc sự trong năm năm, tìm cách làm cho quê hương được phúc trong công bình và bác ái. Phải đi Lithuania, ngài mắc bệnh lao phổi ở Grodnô và biết mình sắp chết. Lúc ấy ngài mới 24 tuổi. Cuộc đời vắn vỏi của ngài hướng trọn về cuộc sống trường cửu, cuộc sống ấy mở ra cho ngài khi tuổi còn thanh xuân ngày 04-03-1483. Thánh Casimirô là vị bảo trợ của Ba Lan.
Các Con Hãy Nên Trọn Lành!
Người
ta kể lại rằng thánh Antôn ẩn tu đã tìm đến gặp một người thợ giày, vì
nghe đồn rằng người thợ giày này có một đời sống đạo đức lạ thường. �ể
hỏi đâu là bí quyết để nên thánh, người thợ giày đáp gọn: "Tôi chỉ biết
đóng giày".
Ngạc
nhiên vô cùng, thánh Antôn hỏi vặn lại: "Nếu chỉ có thế thì làm sao mà
gọi là thánh thiện được. Tôi đây, tôi tưởng nghĩ đến Chúa từng phút
giây. Ông có bí quyết gì khác nữa không?". Người thợ giày giải thích:
"Tôi làm việc 8 giờ, cầu nguyện 8 giờ và ngủ nghỉ 8 giờ".
Thánh
Antôn vẫn chưa cho đó là cuộc sống lý tưởng. Ngài cho biết, ngài cầu
nguyện từng phút giây. "Vậy ông sống đức khó nghèo như thế nàỏ". Người
thợ giày bảo: "Tôi cho Giáo hội một phần ba của cải của tôi, một phần ba
tôi bố thí cho người nghèo và một phần ba tôi giữ lại cho tôi". Thánh
Antôn chưa cho đó là bí quyết nên thánh trọn hảo, bởi vì chính ngài đã
phân phát tất cả của cải của ngài cho Giáo hội và người nghèo....
Thánh
nhân vặn hỏi mãi, cuối cùng người thợ giày mới khai ra bí quyết của ông
như sau: "Mặc dù tôi phân phát một phần ba tiền lương của tôi cho người
nghèo, nhưng đêm ngày tôi không ngủ yên được khi tôi nhìn thấy cảnh
nghèo xung quanh tôi, đến độ tôi đã thưa với Chúa: Chúa ơi, thà để con
đi hỏa ngục còn hơn nhìn thấy những người khốn khổ này phải triền miên
trong cảnh nghèo đói....".
Nghe
đến đó, thánh Antôn đã bỏ ra về. ngài chợt hiểu rằng ngài chưa đủ thánh
thiện như người thợ giày này đến độ dám hy sinh tất cả chỉ vì người
nghèọ
Có
rất nhiều cách để nên thánh, nhưng dường như không có một mẫu mực thánh
thiện chung cho tất cả mọi người. Có người nên thánh ngay trong bấc
sống của mình giữa trần gian. Có người chịu tử đạo. Có người sống trong
bậc tu trì. Mỗi một vị thánh là một cách sống.
Tuy
nhiên giữa khung khác biệt đó vẫn có một mẫu số chung cho tất cả mọi
cuộc sống thánh thiện: đó là Tình Yêu. Thánh Phaolô trong bài ca đức ái
đã nói: "Dù tôi có thể nói được các tiếng lạ lùng, dù tôi có thể làm
được phép lạ chuyển núi di sông, dù tôi có làm được không biết bao nhiêu
công trình... nếu tôi không có tính đức bác ái, tôi chỉ là một thứ
thùng rỗng...".
Không
có đức bác ái, không có tình yêu thì tất cả tòa nhà đạo đức của chúng
ta chỉ được xây dựng trên hão huyền mà thôi. Chúa Giêsu cũng đã nói với
chúng ta: "Các con hãy nên trọn hảo như Cha các con trên trời". Thiên
Chúa là Tình Yêu. Thiên Chúa yêu thương tất cả mọi người không loại trừ
ai. Và cuối cùng vì yêu thương con người, Thiên Chúa đã hóa thân làm
người như chúng ta.... �ó là tận cùng của Tình Yêu!
Người
thợ giày trong câu chuyện của thánh Antôn không những dành của cải của
mình cho người nghèo, ông còn tưởng nghĩ đễn người nghèo như chính lẽ
sống của mình. Thánh Antôn đã nhận ra đó là bí quyết cao cả nhất để nên
thánh. Bố thí tất cả của cải của mình, xa lánh tất cả các thú vui của
cuộc sống, đêm ngày ăn chay cầu nguyện là điều tốt. Nhưng nếu sống như
thế chỉ để tìm cho mình sự thanh thản trong tâm hồn mà phải sợ người
khác quấy rầy, thì một cuộc sống như thế chưa phải là lý tưởng nhất.
"Hãy
nên trọn lành như Cha các con trên trời". �ó phải là lý tưởng của người
Kitô chúng ta. Cha trên trời yêu thương tất cả mọi người. Cha trên trời
đã yêu thương con người đến nỗi đã phó ban chính Con Một của Ngài.
Thiên Chúa chỉ được gọi là Cha bởi vì Ngài sống cho con cái của mình...
Sự sống Ngài ban cho chúng ta chỉ có thể triển nở và có ý nghĩa nếu nó
cũng được sống cho tha nhân.