Thứ Năm, 6 tháng 10, 2016

SUY NIỆM HÀNG NGÀY - NGÀY 6-10-2016

Filled under:

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca (Lc 11: 5-13)

5 Người còn nói với các ông: "Ai trong anh em có một người bạn, và nửa đêm đến nhà người bạn ấy mà nói: "Bạn ơi, cho tôi vay ba cái bánh,6 vì tôi có anh bạn lỡ đường ghé lại nhà, và tôi không có gì dọn cho anh ta ăn cả";7 mà người kia từ trong nhà lại đáp: "Xin anh đừng quấy rầy tôi: cửa đã đóng rồi, các cháu lại ngủ cùng giường với tôi, tôi không thể dậy lấy bánh cho anh được.?8Thầy nói cho anh em biết: dẫu người kia không dậy để cho người này vì tình bạn, thì cũng sẽ dậy để cho người này tất cả những gì anh ta cần, vì anh ta cứ lì ra đó.9 "Thế nên Thầy bảo anh em: anh em cứ xin thì sẽ được, cứ tìm thì sẽ thấy, cứ gõ cửa thì sẽ mở cho.10 Vì hễ ai xin thì nhận được, ai tìm thì thấy, ai gõ cửa thì sẽ mở cho.11 Ai trong anh em là một người cha, mà khi con xin cá, thì thay vì cá lại lấy rắn mà cho nó?12 Hoặc nó xin trứng lại cho nó bò cạp?13 Vậy nếu anh em vốn là những kẻ xấu mà còn biết cho con cái mình của tốt của lành, phương chi Cha trên trời lại không ban Thánh Thần cho những kẻ kêu xin Người sao? 

SUY NIỆM 1

Một tác giả kể lại câu truyện như sau: Một hôm ông theo đoàn đánh cá ra khơi, trời thật đẹp, nhưng đến trưa, gió thổi mạnh và cơn bão rất lớn ập tới. Ðoàn người chống chọi quyết liệt nhưng vô ích, nước đã tràn vào đầy tàu. Lúc ấy, viên thuyền trưởng ra lệnh: "Các bạn hãy cầu nguyện". Người phụ tá bảo: "Sao lại cầu nguyện? Mây che kín cả bầu trời rồi, Chúa chẳng nghe thấy đâu". Nhưng viên thuyền trưởng dứt khoát: "Chúng ta cứ cầu nguyện". Tất cả đều sốt sắng cầu nguyện, bỗng từ đám mây đen nghịt ấy lóe ra một tia sáng xanh trong vắt. Viên thuyền trưởng la lên: "Cửa trời đã mở, Chúa đã nghe lời của chúng ta, và tia sáng đó là ánh mắt nhân từ Ngài nhìn xuống chúng ta. Hãy tiếp tục cầu nguyện". Sau đó, sóng gió im lặng và trời càng sáng rõ, các thủy thủ tạ ơn Chúa và đã cập bến an toàn.(Trích từ nguồn: www.dmhcg.org).

Nhiều người tín hữu đã đánh mất đức tin vì cảm thấy lời cầu nguyện hình như Chúa không nhậm lời. Người ta cầu nguyện rất nhiều trước các cơn bĩ cực như thất bại trong công việc làm ăn, như cầu xin cho khỏi bệnh, cầu xin đủ thứ cho mọi nhu cầu của cuộc sống, nhưng hầu như lời cầu nguyện rơi vào khoảng không chẳng ai nghe thấy, và rồi có người tuyên bố làm chi có Chúa Trời!Thánh Giacôbê đã trả lời: "Anh em không có, là vì anh em không xin; anh em xin mà không được là vì anh em xin với tà ý, để lãng phí trong việc hưởng lạc". 

Quả thật lời cầu nguyện của chúng ta thường rơi vào trạng thái như ra lệnh cho Thiên Chúa, và hầu như chúng ta đặt mình vào vị trí khôn hơn Thiên Chúa. Chúng ta chỉ nghĩ đến nhu cầu chúng ta đang cần mà quên đi lý do tại sao chúng ta cầu nguyện. Chúng ta biến lời cầu nguyện thành lời xin Chúa theo  ý chúng ta, và rồi chúng ta không còn quan tâm tới Thánh ý của Chúa. 

Cầu nguyện là khẳng định lại mối tương giao của chúng ta với Thiên Chúa, và tuyên xưng lại niềm tin Ngài là Cha và chúng ta là con. Nhắc lại mối tương giao để chúng ta minh định rằng: Thiên Chúa yêu thương chúng ta và hiểu rõ nhu cầu chúng ta hơn là chúng ta biết về chính mình. Và khi minh định như thế, cầu nguyện không là ra lệnh cho Thiên Chúa, nhưng là lời khẩn cầu với sự tín thác trọn vẹn vào Thiên Chúa. Ngài tạo dựng nên chúng ta thì cũng có nghĩa Ngài sẽ chăm lo cho chúng ta, Ngài sẽ dự liệu những gì tốt nhất cho chúng ta để chúng ta đạt tới sự sống đời đời. Thiên Chúa không đem con bỏ chợ, Ngài không đưa chúng ta vào đời rồi lại để chúng ta bơ vơ giữ chợ đời. Hãy nhớ khi cho chúng ta hiện hữu giữa đời không phải vì cuộc sống ở đời, nhưng là vì cuộc sống đời đời nơi Thiên quốc. Vì thế, những gì Thiên Chúa dự liệu cho chúng ta không gì hơn là mong cho chúng ta đạt tới sự thiện hảo, đó chính là Nước Trời. Vì thế chúng ta đừng bao giờ thất vọng, vì Thiên Chúa là Cha giàu lòng yêu thương.

Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn kiên tâm trong lời cầu, và tín thác trọn vẹn vào Chúa trong lời nguyện cầu. Bởi lạy Chúa, Chúa chính là người Cha nhân ái hằng quán tâm lo lắng cho chúng con. Amen.
 
GKGĐ Giáo Phận Phú Cường


SUY NIỆM 2
1. Tình bạn
Để nói về tương quan giữa Thiên Chúa Cha và chúng ta, đặc biệt là trong cách Ngài làm thỏa mãn lòng ước ao của chúng ta, Đức Giê-su khởi đi từ kinh nghiệm sống của người nghe, là chính chúng ta. Đó là kinh nghiệm về tình bạn và nhất là tình phụ tử. Đây là một Tin Mừng lớn cho chúng ta: tình thương chúng ta dành cho nhau giúp chúng ta hiểu và xác tín về tình yêu Thiên Chúa dành cho chúng ta.
Có lẽ kinh nghiệm sống của mỗi người chúng ta cho thấy rằng, xin điều gì đó với ai, nhất là với những người thân yêu của chúng ta, thì chúng ta có nhiều cơ may nhận được, hơn là xin điều gì đó với Chúa. Chẳng hạn, chúng ta về gia đình xin mẹ đổ bánh xèo, là mẹ đổ ngay ; có khi không cần xin, chỉ nói thèm ăn thôi ; hơn nữa, mẹ còn hỏi : con có thích ăn gì không, để mẹ làm.
 2. Tình Chúa
Tuy nhiên trong bài Tin Mừng chúng ta vừa nghe, Đức Giê-su nói ngược lại với kinh nghiệm sống của chúng ta: nếu trong tương quan cha con hay mẹ con nơi gia đình, việc xin-cho xẩy ra cách hiển nhiên, chẳng hạn xin « bánh » hay xin « cá », thì trong tương quan giữa chúng ta với Thiên Chúa Cha, việc xin-cho lại càng hiển nhiên hơn, lại càng dễ hơn :
Vậy nếu anh em vốn là những kẻ xấu mà còn biết cho con cái mình của tốt của lành, phương chi Cha trên trời lại không ban Thánh Thần cho những kẻ kêu xin Người sao? (c. 13)
Chúng ta gặp khó khăn trong việc xin Chúa, đó là vì chúng ta xin Chúa « đổ bánh xèo » cho chúng ta. Chúng ta xin những điều này là chúng ta làm khó Chúa rồi, nếu không muốn nói là thử thách Chúa. Bởi lẽ, chúng ta xin Chúa thỏa mãn những nhu cầu của chúng ta ; giống như dân Do Thái trong sa mạc, đòi Chúa cho ăn bánh, ăn thịt… Và như chúng ta đều biết, nhu cầu hưởng thụ của con người, nhất là thời nay, thì vô cùng vô tận: được cái này, thì sẽ thèm cái kia; được một, thì sẽ đòi hai; được cái nhỏ, thì sẽ đòi cái lớn… Và nếu chúng ta xin Chúa những thứ này, thì không sớm thì muốn chúng ta sẽ kêu trách Chúa, nghi ngờ tình thương của Chúa và bỏ rơi Chúa, bỏ rơi Chúa ở trong tim, trong nội tâm chúng ta. Bởi vì trong thâm tâm chúng ta hay có tiếng nói này: « Nếu Chúa không ban, thì con sẽ bỏ Chúa, con đi thờ thần khác, Chúa khác ». Chắc chắn, đây là tiếng nói của Con Rắn, của Ma Quỉ.
 3. Ơn Chúa Thánh Thần
Nhưng chúng ta sống đâu chỉ bằng thỏa mãn những nhu cầu, chúng ta còn sống bẳng tương quan nữa: yêu thương, cảm thông, chỉa sẻ, gánh vác cho nhau, tha thứ, lắng nghe, liên đới, đón nhận, bao dung… Chúng ta không thể sống, mà thiếu những tương quan này, trong gia đình cũng như trong đời tu. Và đó chính là hoa trái mà Thánh Thần mang lại cho chúng ta, bởi vì Thánh Thần trong yếu tính là tương quan tình yêu giữa Chúa Cha và Chúa Con, giữa chúng ta với nhau, Người hiệp nhất, nối kết, hòa giải và làm chúng ta nên một, như chúng ta được tạo dựng là một, như Thiên Chúa Ba Ngôi là một. Và về ơn Chúa Thánh Thần, Đức Giê-su nói :
Phương chi Cha trên trời lại không ban Thánh Thần cho những kẻ kêu xin Người sao?
 Trong Tin Mừng theo thánh Mát-thêu, Đức Giê-su nói đến « những điều tốt lành », mà Cha trên trời không bao giờ thiếu và luôn sẵn sàng ban cho chúng ta bất cứ lúc nào (x. Mt 7, 7-11). Thật ra, Chúa vẫn ban cho chúng ta mỗi ngày « những điều tốt lành » này, cách dồi dào, dù chúng ta có xin hay không, xứng đáng hay không:
  • Đó là rất nhiều ơn huệ của trời đất, và của rất nhiều người, mà lương thực vừa là ơn huệ cụ thể, vừa là biểu tượng của mọi ơn huệ, để làm cho chúng ta sống mỗi ngày.
  • Và đặc biệt, đó là Lời Chúa và Mình Chúa, vốn là những lương thực tuyệt hảo nhất, từ đó Chúa Thánh Thần sẽ biến đổi thành sự sống yêu thương giữa chúng ta hôm nay và mãi mãi về sau.

Lm. Giuse Nguyễn Văn Lộc