Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2019

SUY NIỆM HẰNG NGÀY - LỄ THÁNH TÂM CHÚA GIÊ SU NGÀY 28/6/2019

Filled under:

Lời Chúa: Lc 15, 3-7
Khi ấy, Ðức Giêsu kể cho dân chúng dụ ngôn này: “Người nào trong các ông có một trăm con chiên mà bị mất một con, lại không để chín mươi chín con kia ngoài đồng hoang, để đi tìm cho kỳ được con chiên bị mất? Tìm được rồi, người ấy mừng rỡ vác lên vai. Về đến nhà, người ấy mời bạn bè, hàng xóm lại, và nói: ‘Xin chung vui với tôi, vì tôi đã tìm được con chiên của tôi, con chiên bị mất đó.’ Vậy, tôi nói cho các ông hay: trên trời cũng thế, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối, hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần phải sám hối ăn năn.”
Suy nim 1
Dụ ngôn về con chiên bị lạc mất được đọc trong lễ Thánh Tâm. 
Đức Giêsu nói dụ ngôn đơn sơ này 
vì thấy những người Pharisêu và các kinh sư khó chịu 
khi Ngài đón tiếp các tội nhân và hồn nhiên ăn uống với họ. 
Ngài không xa lánh họ vì họ dám đến gần Người để nghe (Lc 15, 1-2). 
Từ nơi Đức Giêsu toát ra một sự hấp dẫn những ai bị xã hội loại trừ. 
Họ biết mình được Ngài yêu thương đón nhận. 
Họ biết mình có chỗ trong trái tim nhân hậu của Ngài.
Dụ ngôn con chiên bị mất là dụ ngôn về một trái tim. 
Trái tim nhói đau của người có đàn chiên một trăm con, và mất một. 
Anh không coi nhẹ sự mất mát này, vì anh quý từng con chiên. 
Con chiên bị lạc mất làm anh nặng lòng, không yên, 
dù một con trong đàn chiên trăm con có thể chẳng là gì cả. 
Trái tim nhói đau cũng là trái tim tìm kiếm. 
Để tìm kiếm, anh phải để lại chín mươi chín con kia trong hoang địa. 
Có thể anh phải gửi đàn chiên mình cho người bạn chăn nuôi. 
Lòng của anh bây giờ tập trung hoàn toàn vào con chiên lạc mất, 
đến độ có vẻ như anh bỏ rơi những con còn  lại. 
Ta chẳng rõ anh đi tìm ở những nơi nào và bao lâu. 
Hẳn anh đã đến mọi nơi mà con chiên này có thể ẩn nấp. 
Điều chắc chắn là anh đã muốn tìm nó cho kỳ được (c. 4). 
Anh không muốn bỏ dở nửa chừng cuộc tìm kiếm vất vả này.
Trái tim âu lo tìm kiếm cũng là trái tim nhảy mừng khi tìm thấy. 
Thấy bóng dáng con chiên lạc từ một hố sâu, 
hay nghe tiếng kêu quen thuộc của nó từ bụi rậm, 
điều đó làm anh quên hết mọi nhọc nhằn. 
Niềm vui rộn lên trong lòng anh. 
Cách anh biểu hiện niềm vui là vác con chiên tìm thấy trên vai, 
và để nó ngang đầu mình, mặt mình. 
Có thể anh không muốn dắt nó đi vì anh sợ nó mệt, 
thay vì anh không muốn mất nó một lần nữa.
Trái tim nhảy mừng cũng là trái tim muốn chia sẻ niềm vui. 
Khi về nhà, anh đã mời bạn bè, hàng xóm lại và nói với họ: 
“Hãy chung vui với tôi, vì tôi đã tìm thấy con chiên bị mất” (c. 6). 
Niềm vui lớn quá nên không thể giữ riêng trong lòng mình được. 
Niềm vui đòi nói ra, đòi chia sẻ để được nhân lên.
Trái tim của Đức Giêsu là trái tim của người chăn chiên, 
buồn khi mất chiên, vất vả đi tìm và nhảy mừng khi tìm thấy. 
Khi ngồi ăn với những tội nhân trên đường hoán cải, 
Đức Giêsu nếm trải niềm vui tột độ của người tìm được chiên. 
Tiếc thay những người Pharisêu không muốn chung vui với Ngài. 
Họ không hiểu được niềm vui của cả thiên đàng khi một tội nhân hoán cải. 
Đơn giản vì Thiên Chúa quý từng người và không muốn mất một ai. 
Chỉ mong mỗi linh mục có trái tim của Giêsu, người mục tử nhân hậu.
Cầu nguyn:
Lạy Chúa, 
xin cho con quả tim của Chúa.
Xin cho con đừng khép lại trên chính mình, 
nhưng xin cho quả tim con quảng đại như Chúa 
vươn lên cao, vượt mọi tình cảm tầm thường 
để mặc lấy tâm tình bao dung tha thứ. 
Xin cho con vượt qua mọi hờn oán nhỏ nhen, 
mọi trả thù ti tiện.
Xin cho con cứ luôn bình an, trong sáng, 
không một biến cố nào làm xáo trộn, 
không một đam mê nào khuấy động hồn con.
Xin cho con đừng quá vui khi thành công, 
cũng đừng quá bối rối khi gặp lời chỉ trích. 
Xin cho quả tim con đủ lớn 
để yêu người con không ưa. 
Xin cho vòng tay con luôn rộng mở 
để có thể ôm cả những người thù ghét con.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.

Suy niệm 2

     William Barclay thuộc hội anh em Tin Lành là nhà chú giải Kinh Thánh rất nổi tiếng viết trong bộ chú giải của ông về đoạn Tin Mừng chúng ta vừa nghe rằng: “Chúng ta sẽ hiểu các dụ ngôn này đầy đủ hơn nếu chúng ta nhớ rằng người Do Thái ngoan đạo không nói ‘cả thiên đàng vui mừng vì một tội nhân hoán cải’, nhưng họ nói ‘cả thiên đàng vui mừng vì một tội nhân bị diệt mất trước mặt chúng’”. Nhờ đó, chúng ta hiểu rằng họ hướng cặp mắt độc ác để chờ xem hủy diệt tội nhân, chứ không chờ mong giải cứu tội nhân.

     Vì thế, Chúa Giêsu nói cho họ dụ ngôn về con chiên lạc và vui mừng của kẻ chăn. Người chăn chiên ở xứ Do Thái có một công việc khó nhọc và nguy hiểm. Đồng cỏ thì hiếm, cánh đồng cao nguyên ở giữa xứ chỉ rộng chừng vài dặm thôi, còn phần nhiều lục địa, thế là những khe trũng dốc đứng và cảnh sa mạc hoang vu. Không có bức tường chắn giữ nên chiên dễ đi lạc. GA. Smith đã viết về người chăn chiên: “Trên một cánh đồng khô cỏ cháy, ban đêm chỉ có tiếng chó hú, người chăn chiên với gương mặt tỉnh táo, đôi mắt nhìn xa, màu da cháy nắng, mình đeo khí giới, đứng dựa trên cây gậy, mắt chăm chú nhìn đàn chiên đang ăn. Chúng ta hiểu tại sao người chăn chiên ở xứ Do Thái lại là những người ở vị trí hàng đầu trong lịch sử nước họ, tại sao người chăn chiên là biểu tượng về sự quan phòng của Thiên Chúa, tại sao Chúa Cứu Thế đã lấy hình ảnh người chăn chiên làm gương mẫu cho sự từ bỏ mình”. Người chăn chiên sẽ trực tiếp chịu trách nhiệm về đoàn chiên. Nếu một con chiên bị mất thì người chăn chiên phải mang về nhà ít ra là cái lốt chiên để chứng tỏ là nó đã chết. Những người chăn chiên có tài theo dấu vết cách đặc biệt, có thể theo dõi dấu chân của một con chiên đi lạc hàng dặm qua núi đồi. Không có người chăn chiên nào lại không coi bổn phận của mình là phải bỏ mạng sống mình vì đoàn chiên.

    Đó là hình ảnh của Chúa Giêsu nói về Thiên Chúa. Chúa Giêsu nói Thiên Chúa cũng thế, Ngài vui mừng vì tìm lại được một tội nhân đã lạc mất, cũng như người chăn vui mừng vì tìm được chiên lạc đem về chuồng. Môt thánh nhân đã nói: “Thiên Chúa cũng vậy, niềm vui vô cùng lớn lao khi tìm thấy những sự đã mất”.

     Chúa Giêsu cho ta một điều kì diệu, đó là chân lý vĩ đại: Thiên Chúa nhân từ hơn loài người. Những người Do Thái chính thống hẳn sẽ gạt bỏ các kẻ thâu thuế, các tội nhân như một thứ phải loại trừ, chỉ đáng tiêu diệt. Chúa thì không bao giờ như thế. Loài người có thể mất hết hy vọng về một tội nhân nào đó, nhưng Chúa thì không thế. Ngài yêu mến những con chiên không hề đi lạc, nhưng trong lòng Ngài, có sự vui mừng cực lớn khi một con chiên lạ được tìm thấy và đem về nhà.

     Những điều này giúp chúng ta chiêm ngắm, hiểu phần nào những lời Chúa Giêsu nói trong dụ ngôn con chiên lạc về tình yêu vô biên của Người đối với nhân loại là đoàn chiên Người chăm sóc mà đặc biệt là từng con chiên, người con lầm đường lạc lối trong tội lỗi.

    Mừng lễ Thánh Tâm Chúa Giêsu là dịp chúng ta chiêm ngắm trái tim và tình yêu mở rộng cùng sự hy sinh đến quên mình của Chúa Giêsu vì đoàn chiên, con chiên lạc là mỗi chúng ta để rồi cảm mến, biết ơn và tìm đến nương ẩn trong Thánh Tâm Chúa Giêsu từng giây phút và suốt đời.

Lạy Thánh Tâm dịu hiền vô cùng của Chúa Giêsu, xin kéo từng người chúng con, cả thế giới vào trong Thánh Tâm Chúa để tất cả được ngụp lặn, che chở và xin cũng uốn nắn cùng mở rộng quả tim chúng con cho nên giống quả tim yêu thương rộng mở của Chúa. Amen.
GKGĐ Giáo Phận Phú Cường