Thứ Bảy, 29 tháng 6, 2019

Lòng Thương Xót Chúa trong tâm hồn – Bài gẫm nhật ký của Thánh Faustine, số 440

Filled under:

Lòng Thương Xót Chúa trong tâm hồn – Bài gẫm nhật ký của Thánh Faustine, số 440
Tháng 6 năm 1935, Chị thánh Faustine đã viết cho cha linh hướng những lời sau:
 “(…) Ước gì tất cả các linh hồn đều biết Thiên Chúa tốt lành dường bao, và không một linh hồn nào phải sợ hãi khi sống trong sự kết hiệp thân mật với Ngài; ước gì họ đừng vì sự bất xứng của mình mà trốn tránh, và cũng đừng trì hoãn đáp lại những lời mời gọi của Thiên Chúa, vì như thế là không đẹp lòng Chúa (…)” (NK số 440)
Suy niệm :
Chị thánh Faustine viết những lời này trong thời gian Chị hình thành dự án thiết lập một Hội dòng mới “để loan báo Lòng Thương Xót Chúa và nài xin Lòng Thương Xót của Ngài cho thế giới” (NK số 436). Lúc đó, trong thâm tâm Chị, những hoài nghi về dự án này cũng nhiều như sự xác tín mạnh mẽ vốn có trong Chị; cho đến một ngày kia, Chị nhận được sự chuẩn nhận cho sứ mạng còn đang bí mật này qua lời cha linh hướng của Chị, linh mục Mi-ca-e Sopocko, và qua nhiều thị kiến chị nhận được trong Thánh lễ.
Nền tảng vững chắc cho mọi sứ mạng trong Giáo Hội là sống kết hiệp mật thiết với Thiên Chúa. Không ai có thể hy vọng hoàn thành tốt một sứ vụ trong Giáo Hội nếu họ không khao khát được sống và hoạt động nhờ tất cả những phương tiện mà Giáo Hội ban cho, trong sự hiệp thông mật thiết nhất với Thiên Chúa, để có thể tìm lại hạnh phúc, được kín múc mọi ân sủng từ nguồn mạch sự sống là chính Ngài. Sống trong sự kết hiệp mật thiết với Thiên Chúa là tham dự Bí tích Thánh Thể thường xuyên và sốt sắng nhất có thể trong nhịp sống hằng ngày; là đọc Kinh Thánh, bởi lẽ đây là Lời Hằng Sống và sống động mà qua đó Thiên Chúa nói với chúng ta, nâng đỡ, hướng dẫn chúng ta trong cuộc sống và nuôi dưỡng đời sống tinh thần của chúng ta. Sống trong sự kết hiệp mật thiết với Thiên Chúa là siêng năng đến với cha giải tội và qua Bí tích Hoà Giải, để  được biến đổi. Đây sẽ là tấm bình phong che chở chúng ta trước Ngai Tòa Thiên Chúa. Cũng giống như hiệu lực của các Bí tích được ban tặng cho chúng ta qua Hội Thánh, việc tham dự vào đời sống cầu nguyện trong cộng đoàn giúp chúng ta chạm tới trái tim hay chạnh lòng xót thương của Chúa Giê-su. Chính Chúa Giê-su sẽ chuyển cầu cho anh chị em của chúng ta và cho toàn thế giới.
Rõ ràng tất cả những ân sủng Thiên Chúa đã ban cho Giáo Hội quá dồi dào, thậm chí là đầy tràn, chan chứa, quá chênh lệch so với những gì Giáo Hội tin là mình đáng lãnh nhận. Và cũng biết bao lần người ta đã tâm sự với Chúa hay tự hỏi lòng mình, rằng “Tại sao lại là con, lạy Chúa?” Tại sao Ngài ban cho con quá nhiều ân sủng, trong khi con chẳng là gì, con không xứng đáng để thi hành sứ vụ Ngài đã trao cho. Con không xứng đáng với những ân sủng Ngài ban tặng. Con thực sự thiếu khả năng, ít học, quá ít cầu nguyện và rất thiếu tinh thần sám hối. Con không xứng đáng lãnh nhận ân sủng và sứ mạng Ngài ban, lạy Chúa!
Quả thật, chúng ta không xứng đáng phục vụ Ngài, không xứng đáng đón nhận Ngài trong trái tim chúng ta. Chúng ta cũng không xứng đáng đến gần Nhà Tạm, không xứng đáng được Thiên Chúa của Lòng Xót Thương đoái nhìn. Vậy thì, ai trong chúng ta xứng đáng?
Nhưng Thiên Chúa chỉ cần phán một lời là linh hồn ta sẽ được chữa lành: “Nếu Thần Khí là quy tắc sống của con, thì đời sống con sẽ được nhào nặn và theo khuôn mẫu của Ta, từ máng cỏ cho đến khi chết đau đớn trên Thánh Giá” (NK số 438); và “Nếu con thấu suốt những mầu nhiệm này”, bởi sự tín thác và bền chí của con, “con sẽ hiểu thấu sự sâu thẳm của Lòng Thương Xót của Ta và con sẽ làm cho cả thế giới biết đến Ta.” Và lạy Chúa, Ngài cũng đã hứa sẽ làm cho con nên “người trung gian giữa trời và đất.” (NK số 438)
Bài viết được độc giả gửi đến dongten.net