Chủ Nhật, 5 tháng 8, 2018

Phút suy niệm ngày 5/8/2018

Filled under:

Phút suy niệm ngày 5/8/2018
Các ông đi tìm tôi không phải vì các ông đã thấy dấu lạ, nhưng vì các ông đã được ăn bánh no nê.” (Ga 6,26).
Dân chúng được Đức Giêsu cho ăn bánh no nê, Ngài kêu mời mọi người hãy siêng năng làm việc để có cái ăn nuôi sống phần xác, đừng quá câu nệ vào người khác giúp đỡ, nhất là trong việc ăn uống.
Ngài muốn dân chúng hiểu được bánh nuôi sống phần linh hồn chính là Đấng đã được Chúa Cha sai đến. Đấng ấy chính là Ngài, là máu thịt Ngài.
Trong xã hội ngày nay, một trong 4 khoái là ăn. Có người đòi hỏi cao lương mỹ vị, có người thích món ngon vật lạ, cầu kỳ, đem lại nhiều bổ dưỡng. Chúng con được mang danh KiTô hữu, vậy mà chúng con cũng không thoát được cái vòng danh lợi luẩn quẩn ấy.
Lạy Chúa. Chúng con biết rằng:" Ăn để mà sống". Xin cho chúng con bắt chước thánh Gioan Vianney mà chúng con mừng kính ngày hôm qua. Thánh nhân đã không quan trọng của ăn nuôi sống phấn xác, mà chỉ quan tâm đến của ăn phần hồn là Bí Tích Thánh Thể Chúa, Xin Mình Máu Thánh Chúa Kitô thương xót chúng con. Amen.



Lễ Cung Hiến Đền Đức Bà Cả
Sau khi được xây cất lần đầu tiên theo lệnh của Đức Giáo Hoàng Liberius vào giữa thế kỷ thứ tư, Đền Liberius được Đức Giáo Hoàng Sixtus III cho xây cất lại vào năm 431 một ít lâu sau khi Công Đồng Êphêsô xác định danh xưng của Đức Maria là Mẹ Thiên Chúa. Sau khi được tái cung hiến cho Mẹ Thiên Chúa, Đền Đức Bà Cả là nhà thờ lớn nhất thế giới để vinh danh Thiên Chúa qua Đức Maria.
Tọa lạc trên một trong bảy ngọn đồi ở Rôma, đền đã trải qua nhiều lần tu bổ mà vẫn giữ được đặc tính của một vương cung thánh đường thời xa xưa. Bên trong vẫn chia làm ba gian được ngăn cách bởi các cột lớn với đường nét trạm trổ thời hoàng đế Constantine. Những tấm khảm từ thế kỷ thứ năm vẫn còn hiển hiện trên các bức tường là chứng tích cho sự cổ kính của đền.
Đền Đức Bà Cả là một trong bốn thánh đường ở Rôma nổi tiếng là các thánh đường chính được xây cất để kính nhớ các trung tâm đầu tiên của Giáo Hội. Đền Thánh Gioan Latêranô tượng trưng cho ngai toà Thánh Phêrô, Toà Rôma; Đền Thánh Phaolô Ngoại Thành, Toà Alexandria, nghe nói do Thánh Máccô đứng đầu; Đền Thánh Phêrô, Tòa Constantinople; và Đền Đức Bà Cả, Tòa Antiôkia, là nơi người ta cho rằng Đức Maria sống ở đây lâu nhất.
Một truyền thuyết có từ trước năm 1000, bây giờ không còn giá trị, đã khiến ngày lễ này có một tên khác: Đức Bà Sương Tuyết. Theo truyền thuyết, một vợ chồng quý tộc người Rôma hứa dâng tặng tài sản kếch sù cho Đức Maria. Để xác nhận điều ấy, ngài làm phép lạ tuyết đổ giữa mùa hè, và bảo họ xây một đền thờ ở chỗ ấy. Vào ngày 5 tháng Tám hàng năm, truyền thuyết này thường được cử hành bằng cách thả hoa hồng trắng như tuyết rơi từ vòm đền thờ xuống đất.

Lời Bàn

Cuộc tranh luận thần học về bản tính của Đức Kitô, vừa là Chúa vừa là người, đạt đến cực điểm trong đầu thế kỷ thứ năm, thời Constantinople. Đức Athanasius, giáo sĩ thuộc quyền Giám Mục Nestorius, phản đối danh xưng Theotokos, "Mẹ Thiên Chúa," ngài cả quyết rằng Đức Trinh Nữ chỉ là mẹ của Đức Giêsu về phương diện nhân tính. Đức Giám Mục Nestorius đồng ý và ra lệnh rằng, từ nay về sau trong giáo phận của ngài, Đức Maria được gọi là "Mẹ Đức Kitô". Dân chúng thành Constantinople chính thức nổi dậy phản đối sắc lệnh của đức giám mục. Khi Công Đồng Êphêsô bác bỏ quyết định của Đức Nestorius, người tín hữu đã tuốn ra đường phố, phấn khởi hô to, "Theotokos! Theotokos!"

Lời Trích

"Ngay từ thời tiên khởi, Đức Trinh Nữ đã được vinh danh với tước hiệu Mẹ Thiên Chúa, và các tín hữu đã cầu khẩn và ẩn náu dưới sự che chở của ngài trong lời cầu nguyện khi họ gặp gian nan khốn khó. Vì vậy, sau Công Đồng Êphêsô, Dân Chúa đã gia tăng lòng sùng kính Đức Maria cách lạ lùng, trong sự kính mến, trong sự cầu khẩn và noi gương..." (Hiến Chế Tín Lý về Giáo Hội, 66).