CÙNG MẸ LẮNG NGHE
VÀ VÂNG GIỮ LỜI CHÚA
“Đúng hơn phải nói rằng: Phúc thay kẻ lắng nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa.” (Lc 11,28)
Suy niệm: Khi nghe người phụ nữ ca tụng Mẹ Ma-ri-a có phúc vì “đã cưu mang và cho Thầy bú mớm”, Chúa Giê-su đính chính: “Đúng hơn phải nói rằng: Phúc thay kẻ lắng nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa.” Nói lời này, Chúa Giê-su không hạ thấp ơn huệ làm mẹ thể lý của Đức Ma-ri-a nhưng muốn chúng ta nhìn sâu vào điều cốt lõi của phúc đức mà Mẹ đang được hưởng. Phúc của Mẹ không hệ tại có một người con tài ba lỗi lạc, mà đúng hơn Người Con mà Mẹ sinh ra lại chính là Con Một Thiên Chúa; và hơn nữa, Mẹ có phúc được Thiên Chúa tuyển chọn và ban cho ơn huệ lớn lao ấy là vì Mẹ đã “tin vào lời Chúa phán” và thưa “Xin Vâng” để đón nhận Lời ấy, không chỉ trong khoảng khắc của ngày truyền tin mà còn trong cả cuộc đời của Mẹ.
Mời Bạn: Trong những ngày này, người từ khắp nơi trên thế giới hướng về Fa-ti-ma ca tụng, cầu xin Mẹ. Chúa Giê-su chỉ cho ta thấy bí quyết vẻ đẹp tâm hồn và ân phúc vô song của Mẹ: đó là tin tưởng lắng nghe và thực thi Lời Chúa. Điều tốt đẹp nhất mà Giê-su và Mẹ mong muốn cho mỗi người chúng ta là biết lấy Lời Chúa làm “ánh sáng chỉ đường” và “đèn soi bước chân” cho ta.
Sống Lời Chúa: Mỗi khi đọc Lời Chúa, tôi đọc với tâm tình của Mẹ yêu mến Lời Chúa. Xin Mẹ giúp tôi am hiểu những điều Chúa muốn nói với tôi và muốn tôi thực hiện trong đời sống.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin cho chúng con biết lắng nghe và chăm chỉ thực hành Lời Chúa như Mẹ; nhờ đó Lời Chúa trở thành hạt giống rơi vào đất tốt, sẽ trổ sinh muôn vàn hoa trái thánh thiện cho chúng con và cho mọi người.
(c. 304) |
Thánh Pancratius là vị tử đạo thời tiên khởi mà chúng ta biết rất ít về ngài. Truyền thuyết nói rằng ngài sinh vào cuối thế kỷ thứ ba và được người chú ở Rôma nuôi dưỡng sau khi cha mẹ mất sớm. Sau đó, hai chú cháu theo Kitô Giáo. Trong thời gian cấm đạo của Hoàng Ðế Diocletian, Pancratius bị chặt đầu năm 304, lúc ấy ngài mới 14 tuổi.
Ngài được chôn trong một nghĩa địa mà sau này mang tên của ngài. Thánh Pancratius được nước Anh đặc biệt sùng kính vì Thánh Augustine ở Canterbury đã dâng hiến một nhà thờ ở đây cho Thánh Pancratius, và thánh tích của ngài được tặng cho vua xứ Northumberland.
Lời Trích
"Chúng sẽ bắt bớ và ngược đãi anh em, nộp anh em cho các hội đường và nhà tù, và chúng sẽ điệu anh em đến trước mặt vua quan vì danh Thầy. Ðó là cơ hội để anh em làm chứng. Hãy nhớ rằng, đừng lo nghĩ cách bào chữa, vì chính Thầy sẽ cho anh em tài ăn nói khôn ngoan khiến tất cả các địch thủ không tài nào chống đối hay bắt bẻ được" (Luca 21:12-15)
Ngày Của Mẹ
Ngày Chúa Nhật thứ hai trong tháng năm, tại nhiều nước trên thế giới, được gọi là ngày của Mẹ, ngày dành riêng để tỏ lòng báo hiếu đối với Mẹ...
Sáng kiến dành ngày Chúa Nhật thứ hai của tháng năm làm ngày của mẹ được gán cho một thiếu nữ người Hoa Kỳ tên là Anna M.Jarvis qua đời khoảng năm 1948. Mẹ của cô qua đời tháng năm năm 1905. Trong những năm kế tiếp, cô thường tổ chức giỗ mẹ một cách trọng thể như mời bạn bè đến cầu nguyện tại gia đình. Cô viết thư gửi tới các nhân vật quan trọng trong nước Mỹ để xin lập một ngày tưởng nhớ các bà Mẹ. Tiểu bang nơi cô đang sống đã chấp nhận đề nghị năm 1913. Và ngày 10 tháng 5 ấy, quốc hội Hoa Kỳ cũng thông qua đề nghị nhận ngày Chúa Nhật thứ hai trong tháng 5 như một ngày để ghi ơn các bà mẹ. Tổng thống Wilson của Hoa Kỳ đã công bố quyết định này ngày 09/5/1914. Tục lệ này đã lan rộng sang nhiều quốc gia trên thế giới.... Trong ngày nhớ mẹ, người con thường cài trên áo một bông hoa cẩm chướng màu trắng nếu mẹ đã quá cố và màu hồng dành cho những ai còn mẹ.
Trong các tước hiệu Giáo Hội dùng để gọi Ðức Maria, có lẽ xứng hợp với tâm tình con người hơn cả vẫn là tước hiệu Mẹ. Chúng ta có thể gọi Ðức Maria là Mẹ với tất cả tâm tình trìu mến như khi chúng ta gọi người mẹ của chúng ta. Do lời trăn trối của chính Chúa Giêsu con Mẹ, Mẹ đã trở thành Mẹ của Giáo Hội. Qua muôn thế hệ, Mẹ không ngừng cưu mang, sinh ra và dưỡng dục các tín hữu trong Ðức tin.
Niềm hạnh phúc của bất cứ người mẹ nào vẫn là thấy con mình được nên người. Mẹ Maria chăm chú theo dõi và lo lắng cho từng người chúng ta. Niềm vui của Mẹ chính là thấy mỗi người chúng ta được lớn lên theo hình ảnh của Chúa Giêsu con Mẹ...
Chúng ta mang đến cho Mẹ những bó hoa trong suốt tháng 5, tháng 10 và trong từng lời Kinh dâng lên Mẹ. Nhưng có lẽ Mẹ sẽ sung sướng hơn mỗi lần nhìn thấy sự trưởng thành nơi chúng ta. Mỗi lần chúng ta lớn lên trong ân phúc, trong bác ái yêu thương, trong hy vọng tin yêu: đó là những bó hoa tốt đẹp nhất mà chúng ta dâng lên Mẹ...