Thứ Hai, 7 tháng 8, 2017

5 Phút Cho Lời Chúa Ngày 7/8/2017

Filled under:

TẤM BÁNH CHO MUÔN NGƯỜI
Đức Giê-su trông thấy một đoàn người đông đảo thì chạnh lòng thương. (Mt 14,14)
Suy niệm: Khi về nhận xứ Ars, Cha Thánh Vianney đã ưu tư vì thấy giáo hữu, đàn chiên của Chúa, không được chăm sóc chu đáo; hơn thế nữa, sự sa sút về đạo đức còn là nỗi lo âu hơn cả đói cơm, thiếu áo. Thánh Vianney đã có cùng một tâm trạng như Chúa Giê-su. Ngài không thể không “chạnh lòng” mỗi khi nhìn thấy dân chúng lầm than trong cảnh cùng cực thể xác cũng như tinh thần. Trước những người đang đói khát Lời hằng sống mà quên cả cơn đói thể xác, Chúa đã hoá bánh ra nhiều để tiên báo chính Ngài sẽ trở nên tấm bánh bẻ ra để nuôi sống muôn người.
Mời Bạn: Theo Tổ Chức Lương Thực và Nông Nghiệp của Liên Hiệp Quốc (FAO) hiện nay có hơn một tỉ người đói ăn trên thế giới. Bạn có cảm thấy mình động lòng trắc ẩn trước những con người mà hôm nay chưa đủ ăn? Bạn có thấy mình có trách nhiệm gì trước cảnh “kẻ ăn không hết, người mần không ra”? Bạn có khám phá xem chung quanh bạn ai là kẻ đang cần bạn giúp một tay cải thiện cuộc sống cả về vật chất lẫn tinh thần để sống một cuộc sống xứng với nhân phẩm không? Lòng trắc ẩn đích thực đòi bạn phải biết xả thân vì người khác giống như tấm bánh bẻ ra trở nên của ăn cho muôn người được sống.
Sống Lời Chúa: Hãy chung tay làm một việc cụ thể để cải thiện hoàn cảnh sống của một người nào đó. Nhiều bàn tay góp lại, việc nhỏ cũng thành lớn lao.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin cho con đồng cảm với Chúa khi đối diện với những nỗi đau khổ của người anh chị em mà con gặp hằng ngày; và xin cho con biết biến mối đồng cảm đó thành hành động chia sẻ trong yêu thương.
 

Thánh Cajetan
(1480-1547)
Vào năm 1523, Giáo Hội trong tình trạng tiêu điều. Đời sống tâm linh cần thiết của giáo dân không được chăm sóc bởi rất đông các mục tử thiếu học thức và thiếu đạo đức, họ chỉ biết đồng tiền mà không hoạt động gì cả. Khi các linh mục tốt lành và giáo dân chạy đến các đấng có quyền để xin giúp đỡ, họ cũng chỉ gặp sự thờ ơ lãnh đạm của các vị chủ chiên.

Một người Công Giáo tốt lành phải phản ứng thế nào trước hoàn cảnh này? Tất cả chúng ta đều biết Luther và một số người khác đã phản ứng bằng cách tách rời khỏi Giáo Hội Công Giáo khi thỉnh cầu của họ không được lắng nghe.

Thánh Cajetan lại theo một phương cách khác. Cũng như Luther, khi lưu tâm đến những gì họ được thấy trong đời sống Giáo Hội, ngài đến Rôma năm 1523 -- không phải để trình lên đức giáo hoàng hay đấng có quyền nhưng để gia nhập Hội A¨i Hữu Tình Yêu Thiên Chúa, là một tổ chức nhỏ bé, bán chính thức, tận tụy trong công việc bác ái. Họ chăm sóc người nghèo, người đau yếu, trẻ mồ côi và các tù nhân. Dần dà họ gây được ảnh hưởng khắp nước Y¨.

Sau khi chịu chức linh mục, năm 1518 Cajetan trở về quê nhà ở Vicenza khi mẹ ngài sắp từ trần. Ở đây, ngài gia nhập Hội Dòng Thánh Giêrôme. Sau khi mẹ chết, ngài dùng tất cả tài sản để cứu giúp người đau yếu, đồng thời sáng lập một hội dòng tương tự ở Venice, là nơi ngài cổ võ đời sống tâm linh và chăm sóc người nghèo, người đau yếu không chỉ bằng lời nói mà còn bằng gương mẫu anh hùng.

Năm 1523, ngài trở về Rôma, với sự tiếp tay của các bạn thân trong hàng giáo phẩm, ngài quyết định thành lập một tu hội dựa trên đời sống của các tông đồ, với hy vọng rằng đời sống của các thánh sẽ khích lệ họ và người khác cố gắng sống một cuộc đời thánh thiện vì Đức Giêsu Kitộ Để hoàn thành mục đích này, họ nhắm đến đời sống luân lý, học hỏi Kinh Thánh, rao giảng và chăm sóc mục vụ, giúp đỡ người bệnh tật, và các nền tảng vững chắc của đời sống mục vụ. Tu hội mới này được gọi là Tu Sĩ Dòng Theatine.

Dĩ nhiên, các linh mục phóng túng và tham lam chẳng bao giờ đặt chân đến tu hội, nhưng Cajetan vẫn kiên trì chịu đựng sự chống đối từ các giáo sĩ và giáo dân không muốn cải tổ. Chính gương mẫu đời sống thánh thiện cũng như lời rao giảng của ngài mà nhiều người đã hoán cải.

Kiệt quệ vì các khó khăn trong Giáo Hội và ở quê nhà, Cajetan lâm trọng bệnh. Khi các y sĩ tìm cách khiêng ngài từ chiếc giường gỗ thô thiển lên chiếc giường nệm êm ấm, Cajetan thều thào, "Chúa Cứu Thế chết trên thập giá. Hãy để tôi được chết trên tấm gỗ này." Ngài từ trần ngày 7 tháng Tám 1547.

Ngài được Đức Giáo Hoàng Clêmentê phong thánh năm 1671.

Lời Trích
Có lần Thánh Cajetan nói với các anh em trong dòng, "Chúng ta cố gắng phục vụ Thiên Chúa qua sự thờ phượng trong hội dòng này; nhưng trong bệnh viện, chúng ta mới có thể nói là thực sự tìm thấy Ngài."

Con Bọ Cạp Giữa Dòng Sông

Một tín đồ Ấn giáo nọ xuống dòng sông Gange để thanh tẩy và cầu nguyện...
Ông đang trầm mình giữa dòng sông thì bỗng đâu rác rưởi tấp lại dày đặc xung quanh ông. Trong đống rác, một con bọ cạp đang chao đảo chới với giữa dòng nước. Sẵn lòng khoan dung đối với thú vật, người tín đồ Ấn giáo mới chìa cánh tay ra để cứu vớt con vật. Nhưng cánh tay ông vừa đưa ra đã bị con vật dùng chiếc vòi độc của nó đốt lấy. Người đàn ông không mất kiên nhẫn, con vật càng hung hãn, ông càng chịu đựng để nó dùng nọc độc chích liên hồi, miễn là cứu sống nó thoát khỏi dòng nước đang cuốn trôi.
Có người theo dõi cảnh tượng, mới trách người tín đồ như sau: "Ông mất giờ vô ích. Nó là con bọ cạp, bản chất của nó chỉ là dùng nọc độc để chích mà thôi".
Người tín đồ Ấn giáo mới điềm nhiên trả lời: "Bản chất của con bọ cạp là dùng nọc độc để chích, nhưng bản chất của con người là cứu vớt".
Chúng ta dễ có khuynh hướng phân biệt xã hội thành hai loại người: xấu và tốt, bạn và thù... Kẻ xấu là người đáng xa lánh, người thù thì phải oán căm sâu sắc... Chúa Giêsu đã đánh đổ mọi thứ óc "biệt phái". Những kẻ bị xã hội loại ra bên lề đã được Ngài biến thành bạn hữu, những kẻ đồng bàn. Ngài đã không nhìn người bằng những nhãn hiệu có sẵn, mà chỉ bằng hình ảnh cao quý của Thiên Chúa.