Thứ Năm, 2 tháng 11, 2017

SUY NIỆM HẰNG NGÀY - NGÀY 2/11/2017

Filled under:

Tin Mừng Đức Giêsu Kitô theo thánh Gioan (Ga 12: 23-28)

Khi ấy, Đức Giêsu nói với các môn đệ rằng: "Đã đến giờ Con Người được tôn vinh! Thật, Thầy bảo thật anh em, nếu hạt lúa gieo vào lòng đất mà không chết đi, thì nó vẫn trơ trọi một mình; còn nếu chết đi, nó mới sinh được nhiều hạt khác. Ai yêu quý mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai coi thường mạng sống mình ở đời này, thì sẽ giữ lại được cho sự sống đời đời. Ai phục vụ Thầy, thì hãy theo Thầy; và Thầy ở đâu, kẻ phục vụ Thầy cũng sẽ ở đó. Ai phục vụ Thầy, Cha của Thầy sẽ quý trọng người ấy”. "Bây giờ, tâm hồn Thầy xao xuyến! Thầy biết nói gì đây? Lạy Cha, xin cứu con khỏi giờ này, nhưng chính vì giờ này mà con đã đến. Lạy Cha, xin tôn vinh Danh Cha”. Bấy giờ có tiếng từ trời vọng xuống: "Ta đã tôn vinh Danh Ta, Ta sẽ còn tôn vinh nữa!"

Suy niệm

Nhân gian có câu: “sống ở, thác về”. Ngắn gọn, gói trong bốn động từ kép. Sống và ở, thác (chết) và về. Sống như thế nào để thực sự ở, ở như nhà của mình, không phải là ở trọ, sống trọ, mà sống cho trọn tình trọn nghĩa, sống cho tử tế, cho ra người. Và để khi nhắm mắt xuôi tay, chúng ta được về với nguồn cội, về với Chúa trong hạnh phúc viên mãn. Như Trịnh Công Sơn nói: về cuối trời thênh thang. 

Tháng 11, Hội Thánh giành nguyên tháng này để nhớ đến những người đã qua đời. Những đấng đã nên thánh mà Hội Thánh mừng hôm qua, liên kết với những người đã chết mà chúng ta tưởng nhớ hôm nay, và cả liên kết với chúng ta nữa, mà trong giáo lý Hội Thánh dạy, “tôi tin Hội Thánh thông công”. 

Các vị thánh là những người đã sống cuộc đời như chúng ta. Nhưng thực sự họ đã sống cách trọn vẹn nhất. “Sống ở”. Các ngài sống và chọn cuộc đời này như là nơi để trả rộng tình thương yêu. Các ngài đến trong cuộc đời như một khách trọ, vì các ngài còn có quê hương trên trời, nhưng các ngài không sống như người ở trọ. Cuộc đời trọn vẹn và đầy tình thương này được diễn tả qua việc “ở”: ở lành, ở thánh, ở tốt, ở vui tươi, ở bình an, ở đầy hăng say và nồng nàn. Họ chăm chút cho ngôi nhà cuộc đời của họ đẹp nhất, tốt nhất và ý nghĩa nhất. Vì thế khi hoàn thành cõi đời trần gian, các ngài chết trong sự thanh thản và về cùng Chúa cách hạnh phúc vì được về với cội nguồn. 

Nhớ đến những người đã qua đời, có những người thân chúng ta, họ cũng đã sống và ở, thác và về. Chúng ta hoàn toàn không biết họ đang ở đâu và tình trạng như thế nào. Chúng ta nhìn lên các thánh để tin tưởng và hy vọng. Nhớ đến những người đã khuất để cầu nguyện cho họ. Và khi nghĩ về họ, chúng ta cũng tự ý thức. Ý thức sống thế nào để thực sự là sống ra sống, sống cho tử tế tốt lành, sống giữa trần gian này và mỗi ngày làm sao cho hạt giống tình yêu thương trổ hoa thơm ngát. Để ngày sau hết, khi chết đi thực sự là “khi vui sống muôn đời”. 

Lạy Chúa, xin cho chúng con biết sống và chăm chút cho cuộc đời mình mỗi ngày thêm yêu thương, mỗi giây phút thêm ý nghĩa. Amen.


GKGĐ Giáo Phận Phú Cường


LỜI CHÚA: Ga 6, 37-40
37 Tất cả những người Chúa Cha ban cho tôi đều sẽ đến với tôi, và ai đến với tôi, tôi sẽ không loại ra ngoài,38 vì tôi tự trời mà xuống, không phải để làm theo ý tôi, nhưng để làm theo ý Đấng đã sai tôi.
39 Mà ý của Đấng đã sai tôi là tất cả những kẻ Người đã ban cho tôi, tôi sẽ không để mất một ai, nhưng sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết.
40 Thật vậy, ý của Cha tôi là tất cả những ai thấy người Con và tin vào người Con, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết.”

II. SUY NIỆM:
1. Lời Hứa
Bản văn tuy ngắn, nhưng mở đầu và kết thúc với cùng một lời hứa rất an ủi đối với tất cả chúng ta, những người đang sống và đặc biệt đối với những người đã qua đời mà chúng ta hằng nhớ đến và cầu nguyện cho hàng ngày, đặc biệt là trong Thánh Lễ hôm nay và trong tháng mười một này:
Ai đến với tôi, tôi sẽ không loại ra ngoài. (c. 37)
Tất cả những ai thấy người Con và tin vào người Con, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết(c. 40)
Lời hứa thứ hai bổ túc cho lời hứa thứ nhất: đến với Đức Ki-tô chính là để thấy và tin vào Ngài. Chúng ta được mời gọi đến với Chúa mỗi ngày và mọi ngày trong đời sống của chúng ta: Trong Thánh Lễ, trong cầu nguyện và các việc thiêng liêng; và nhất là để cho Chúa đến trong ngày sống của chúng ta, trong những lựa chọn, trong cách làm việc, trong cách ứng xử với người khác.
Và một ước ao như thế, một hướng sống như thế, dù được thực hiện chưa hoàn hảo, nhưng làm sao có thể hoàn hảo được, cũng đủ để Chúa không loại trừ chúng ta, nhưng đón nhận chúng ta với lòng quảng đại và bao dung thương xót, ở đời này và ở đời sau. Vì cho dù đời sống của chúng ta có qua đi, nhưng sự sống và tình yêu của Chúa là mãi mãi, là đời đời. Vì thế, Chúa không thể yêu chúng ta có một lúc thôi, nhưng là mãi mãi; và tình yêu của Ngài có sức mạnh biến đổi và tái tạo chúng ta cho tình yêu muôn đời của Ngài.
2. Tình yêu lan tỏa
Thế mà tình yêu của Đức Ki-tô dành cho chúng ta, còn sống như đã qua đời, phát xuất từ tình yêu của Thiên Chúa Cha. Thật vậy, bài Tin Mừng của chúng ta hôm nay được ghi dấu từ đầu đến cuối bởi kế hoạch yêu thương của Chúa Cha:
Ý của Đấng đã sai tôi là tất cả những kẻ Người đã ban cho tôi, tôi sẽ không để mất một ai, nhưng sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết(c. 39).
Có thể nói, Chúa Con cũng yêu mến, những người Chúa Cha yêu mến; và ngược lại, Chúa Cha cũng yêu mến những người mà Chúa Con yêu mến; và còn nữa, tình yêu hoàn hảo giữa Chúa Cha và Chúa Con lan tỏa ra cho chúng ta. Và đó chính là cội nguồn của việc chúng ta quan tâm đến nhau, cầu nguyện cho nhau, những người còn sống cũng như người đã qua đời.
Bởi vì, Chúa cũng thương những người chúng ta thương mến trong Chúa; và Chúa thương người này nhờ vào lòng tin của người kia. Chân lí này được kể lại khắp nơi trong các Tin Mừng.
  • Đó là trường hợp bà góa thành Na-in có đứa con nhỏ chết sớm : vì thương người Mẹ đau khổ, mà Chúa đã cứu người con.
  • Đó là trường hợp những người khiêng kẻ bại liệt từ trên mái nhà thả xuống trước mặt Chúa : nhìn thấy lòng tin của họ, Ngài đã cứu chữa người bệnh.
  • Đó là trường hợp người cha có đứa con gái nhỏ bị bệnh nặng sắp chết.
Và còn nhiều trường hợp khác nữa như người chủ có anh đầy tớ bệnh liệt giường ; và ơn cứu độ được ban cho cả nhà, nhờ vào hành trình đến với Đức Giê-su và tin vào Ngài của một mình ông Gia-kêu : « Hôm nay ơn cứu độ đã đến cho nhà này » (Lc 19, 9). Cùng một lúc và thật là quảng đại, Chúa ban ơn cứu độ cho cả nhà ông Gia-kêu.
3. Tin Mừng
Có thể nói, đây chính là một tin vui, và tin vui này đặc biệt có ý nghĩa đối với chúng ta và đem lại cho chúng ta niềm hi vọng khi chúng ta cầu nguyện cho nhau, nhất là cho những người thân yêu đã qua đời. Mỗi người chúng ta hãy khát khao và xin Chúa ban cho chúng ta ơn huệ lớn lao này, đó là xin Chúa cũng công bố rằng, ơn cứu độ đã đến cho gia đình và Gia Quyến của chúng ta, cho cả cộng đoàn, cho cả Hội Dòng. Và ơn cứu độ chính là ơn được giải thoát khỏi sự chết, để sống sự sống mới và sống sự sống mới này mãi mãi với Chúa và với nhau, nhất là với những người thân yêu của chúng ta, còn sống cũng như đã qua đời.
Và Chúa đã ban cho chúng ta ngay hôm nay bảo chứng của ơn cứu độ rồi, đó là Bánh Thánh Thể : “Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống.” (Ga 6, 51). Bánh Hằng Sống, là Đức Ki-tô, để trở thành sự sống cho chúng ta, đã phải đi ngang qua cái chết trên Thập Giá, bởi vì đó là đường đi tất yếu của tấm bánh, nghĩa là phải bị ghiền nát để trở thành lương thực, để nuôi sống và ban sự sống.
Và Đức Ki-tô Bánh Hằng Sống đã làm cho chúng ta sống sự sống mới ngay hôm nay rồi, khi giải thoát chúng ta khỏi Sự Dữ và tất cả những gì liên quan đến Sự Dữ, khỏi tình trạng hỗn mang, khỏi thú tính, khỏi những năng động đen tối và những khuynh hướng chết chóc.

Lm Giuse Nguyễn Văn Lộc