Thứ Hai, 20 tháng 11, 2017

Nước Trời phát triển nhờ Chúa Thánh Thần, không phải nhờ các kế hoạch

Filled under:

Nước Trời phát triển nhờ Chúa Thánh Thần, không phải nhờ các kế hoạch

Nước Thiên Chúa không phải là cuộc trình diễn, càng không phải là lễ hội, cũng chẳng thích hợp với những cuộc quảng cáo. Chính Chúa Thánh Thần là Đấng làm cho Nước Trời phát triển, chứ không phải các kế hoạch mục vụ. Đức Thánh Cha chia sẻ như thế trong thánh lễ sáng nay tại nhà nguyện Marta.
Khi nào Nước Thiên Chúa đến
Trong bài Tin Mừng theo thánh Luca hôm nay (Lc 17,20-25), người Pharisêu hỏi Chúa Giêsu rằng: Khi nào Nước Thiên Chúa đến? Câu hỏi đơn sơ này xuất phát từ những người thiện tâm, và câu hỏi ấy xuất hiện nhiều lần trong Tin Mừng. Ví dụ, thánh Gioan Tẩy Giả khi bị giam trong tù với những đau khổ, đã sai các môn đệ của mình đi hỏi Chúa Giêsu rằng: Thầy có là Đấng phải đến không, hay chúng tôi còn phải đợi Đấng nào khác? Hoặc là trong cuộc Thương Khó, có câu hỏi rất táo bạo và đầy thách thức được đặt ra cho Chúa Giêsu trên thập giá: Nếu ông là Đấng Kitô, thì hãy xuống khỏi thập giá đi? Luôn luôn có nghi ngờ như thế. Luôn có sự tò mò muốn biết khi nào Nước Thiên Chúa đến.
Chúa Giêsu trả lời thật rõ ràng: Nước Thiên Chúa đang ở giữa anh em. Đó cũng là tin mừng, là tin vui mà Chúa loan báo trong hội đường Nazaret, sau khi Người đọc đoạn sách ngôn sứ Isaia. Lần đó, sau khi gấp sách lại, Chúa Giêsu nói: Hôm nay ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe.
Nước Trời tựa hạt giống được gieo xuống, phát triển từ bên trong, phát triển âm thầm trong chúng ta và giữa chúng ta. Nước Trời cũng giống như kho báu hoặc viên ngọc quý được chôn giấu. Luôn luôn như thế, Nước Trời ở trong sự khiêm nhường bé nhỏ.
Ai làm cho hạt giống lớn lên
Thế nhưng ai làm cho hạt giống lớn lên, ai làm cho cây mọc lên? Đó là Thiên Chúa, là Chúa Thánh Thần, Đấng ở trong chúng ta. Chúa Thánh Thần là thần khí của sự dịu hiền, của khiêm nhường, của tinh thần vâng phục, của sự đơn sơ giản dị. Chính Chúa Thánh Thần là Đấng làm cho Nước Trời lớn lên từ bên trong. Chúa Thánh Thần là tác nhân, chứ không phải các kế hoạch mục vụ, không phải những điều to tát… Không, không phải những điều ấy, mà chính Chúa Thánh Thần âm thầm hoạt động. Ngài hoạt động làm cho hạt giống nảy mầm, cây mọc lên, và sinh hoa kết trái.
Ví dụ về anh trộm lành, ai là người đã gieo hạt giống Nước Trời trong lòng anh ta? Có thể là mẹ của anh, cũng có thể là bậc thầy nào đó trong hội đường. Có lẽ thế, và hạt giống ấy từng bị quên lãng. Thế nhưng, chính Thần Khí làm cho hạt giống ấy lớn lên. Thế đó, trong Nước Thiên Chúa luôn luôn có sự ngạc nhiên, bởi vì đó chính là quà tặng đến từ Thiên Chúa.
Nước Thiên Chúa không đến để thu hút sự thị hiếu của người ta, càng không phải theo kiểu những cuộc quảng cáo. Nước Trời không đến như một điều có thể quan sát được, và người ta sẽ không nói: Ở đây này, hay ở kia kìa. Nước Trời không phải là cuộc trình diễn, hay tệ hơn nữa, nhiền lần Nước Trời được người ta nghĩ tựa như lễ hội.
Cầu nguyện cùng Mẹ Maria
Nước Trời không được nhận thấy với sự kiêu hãnh tự hào. Nước Trời không thích hợp với những quảng cáo. Nước Trời rất khiêm tốn, ẩn giấu và âm thầm phát triển. Tôi nghĩ về thời khắc người ta nhìn Đức Mẹ đứng dưới chân thập giá, người ta nói: Nhìn kìa, đó là mẹ của ông ta… Mẹ Maria đứng đó, người phụ nữ thánh thiện và âm thầm đứng đó. Chẳng ai hiểu mầu nhiệm Nước Thiên Chúa, nhưng Mẹ thì hiểu, Mẹ hiểu sự thánh thiêng của Nước Trời. Khi Mẹ đứng gần thập giá của Người Con, người ta nói: Kìa là người mẹ nghèo khổ của kẻ tội phạm, kìa là người đàn bà nghèo khổ… Người ta chẳng hiểu gì hết, chẳng ai hiểu gì cả.
Nước Trời luôn phát triển âm thầm vì Chúa Thánh Thần hoạt động trong chúng ta. Ngài hoạt động và làm cho Nước Trời sinh hoa kết trái. Tất cả chúng ta được kêu gọi thực thi con đường Nước Trời. Đó là ơn gọi, là ơn ban, và quà tặng nhưng không, không phải do mua bán đổi chác, nhưng là ơn phúc Thiên Chúa tặng ban cho chúng ta. Tất cả chúng ta đã chịu phép rửa, chúng ta có Chúa Thánh Thần trong tâm hồn. Mối tương quan giữa chúng ta và Chúa Thánh Thần như thế nào? Chúa Thánh Thần hoạt động ra sao trong tâm hồn tôi, để có thể làm cho Nước Trời lớn mạnh? Có câu hỏi rất hay mà mỗi người chúng ta có thể tự hỏi lòng mình: Tôi có tin điều ấy không? Tôi có thực sự tin Nước Thiên Chúa đang ở giữa chúng ta không? Tôi thích một Nước Trời âm thầm hay là những cuộc trình diễn?
Nguyện xin Chúa Thánh Thần ban ơn cho mỗi người và cho Giáo Hội, để Ngài làm cho hạt giống Nước Trời trong lòng mỗi người và trong lòng Giáo Hội, được nảy sinh và phát triển thành cây lớn, đủ sức trú ẩn cho nhiều người và để nảy sinh những hoa trái thánh thiện.

Tượng Đức Mẹ Học viện Dòng Tên vẫn đứng vững trong cơn gió lốc

Tượng Đức Mẹ vẫn đứng vững trong cơn gió lốc

Chiều tối ngày 18 tháng 11, chịu ảnh hường từ cơn bão số 14 sắp đổ bộ vào miền Nam Trung Bộ, quận Thủ Đức, thành phố Hồ Chí Minh đã đón sớm một cơn gió lốc cực mạnh thổi qua.
Theo trang Zing.vn đưa tin, “cơn mưa lớn kèm theo gió lốc khiến nhiều cây xanh bật gốc, một số nhà dân ở quận Thủ Đức bị tốc mái.” (xem thêm tạihttps://news.zing.vn/truoc-bao-so-14-cay-xanh-bat-goc-nha-toc-mai-o-tphcm-post797132.html). Nằm trong địa giới phường Linh Trung, quận Thủ Đức, Học viện thánh Giuse Dòng Tên Việt Nam cũng hứng chịu những hậu quả nặng nề do cơn mưa kèm gió lốc gây ra.
Chỉ trong khoảng 20 phút, từ 17h40 đến 18h00, hàng loạt cây xanh lớn nhỏ không chịu nổi sức mạnh tàn phá của những đợt gió thốc đã nghiêng ngã và bật gốc. Những cây xà cừ lâu năm trơ rễ ngã ra sân và các lối đi. Rất nhiều cây sao, mít, hoàng nam hơn 10 năm tuổi ngã sõng soài trong sân vườn. Cả bụi tre ngà trước ngõ vốn được tiếng chịu gió bão cực tốt cùng gãy đổ. Giàn phong lan cũng không tránh được sức mạnh cơn gió lốc đã đổ sụp và hư hại nặng.
Tuy nhiên, trong cơn mưa kèm gió lốc chiều qua, có một điều hết sức kỳ lạ đã xảy ra trong khuôn viên Học viện. Trong khi hầu như tất cả cây xanh xung quanh ngã đổ, tượng Đức Mẹ Ban Ơn tọa lạc ở vườn sau Học viện vẫn đứng vững hiên ngang. Cây sao sau lưng Mẹ chỉ oằn mình về phía trước thay vì ngã đổ như những cây bên cạnh. Nếu gọi đây là phép lạ thì cũng không có gì quá đáng. Mẹ vẫn đứng vững. Đôi mắt Mẹ hiền dịu nhân từ. Đôi tay Mẹ dang rộng như muốn ôm trọn tất cả con cái Mẹ trong cơn lao khổ. Rất nhiều học viên Dòng Tên khi chứng kiến cảnh tượng này đã làm dấu Thánh Giá và đọc kinh cầu nguyện.
Hình ảnh tượng Đức Mẹ Ban Ơn đứng vững trong cơn gió lốc chiều qua gợi nhớ cảnh tượng Mẹ đứng vững dưới chân Thập Giá Chúa Giêsu con của Mẹ năm nào. Trong nỗi đau cùng cực trước cảnh con hấp hối với thân nát thịt tan, Mẹ đã không ngã quỵ. Mẹ đã đứng vững. Mẹ đứng đó và kiên vững trong lòng tin, đức cậy và tình mến đối với Thiên Chúa. Hơn thế, Mẹ đứng vững để nêu gương cho con cái của Mẹ và để ban ơn chở che cho những ai khiêm tốn chạy đến cầu cùng.
Và chiều qua, trong thời khắc lễ vọng mừng kính Các Thánh Tử Đạo Việt Nam, biến cố tượng Mẹ đứng vững trong cơn lốc càng đong đầy ý nghĩa thiêng liêng. Noi gương Mẹ, các thánh Tử Đạo tại Việt Nam đã một lòng trung trinh kiên vững đến cùng trong những cơn quẫn bách, dù tất cả các ngài phải chịu đau đớn và mạng vong. Các chứng nhân anh dũng tại quê hương Việt Nam đã gieo những hạt giống đức tin và tưới tắm bằng máu của các ngài, để rồi hôm nay Giáo Hội Việt Nam được lớn lên và vững mạnh.
Cảnh sắc đất trời và những công trình nhân tạo có thể bị hủy hoại, nhưng những công trình Chúa thực hiện vẫn trường tồn theo tháng năm. Ước mong sao những biến cố lớn nhỏ xảy ra trong cuộc sống trở thành dấu chỉ để mỗi người tín hữu nhận ra dấu ấn của Chúa và Mẹ trong đời mình, từ đó biết tin tưởng, phó thác và yêu mến Ngài thiết tha hơn.
Jos. Nguyễn Minh Vương, SJ.