Thứ Tư, 3 tháng 8, 2016

5 Phút cho Lời Chúa 3/8/2016

Filled under:

KIÊN TRÌ KHIÊM TỐN CẦU XIN
“Này bà, lòng tin của bà mạnh thật! Bà muốn thế nào sẽ được như vậy.” (Mt 15,28)
Suy niệm: Chứng kiến cảnh người thân bị hành hạ đau đớn trong bệnh tật, thật không ai có thể cầm lòng được. Người phụ nữ xứ Ca-na-an trong câu chuyện Tin Mừng hôm nay thật đau khổ vì con gái của bà bị quỷ hành hạ đau đớn. Dù bị Đức Giê-su từ chối với lời lẽ không được nhã nhặn, bà vẫn cứ tiếp tục cầu xin với lòng khiêm tốn thẳm sâu: “Thưa Ngài, nhưng mà lũ chó con cũng được ăn những mảnh vụn trên bàn chủ rơi xuống”. Đức Giê-su đã khen ngợi lời cầu xin cách kiên trì, khiêm tốn và lòng tin mạnh mẽ của bà vào quyền năng Thiên Chúa và Ngài đã chữa con gái của bà được lành bệnh. Rõ ràng là đức tin mạnh hay yếu không lệ thuộc vào việc là người Do-thái hay người ngoại giáo.
Mời Bạn: Phép lạ Chúa Giê-su làm hôm nay không chỉ tác động trên mẹ con người phụ nữ xứ Ca-na-an, mà còn trên tất cả mọi người xung quanh. Nó khơi dậy và củng cố đức tin vào Đức Ki-tô, ngay cả nơi những người ngoại giáo. Đức tin sẽ lớn lên cùng với sự khiêm nhường và kiên trì của bạn. Vì thế bạn đừng nản lòng khi cầu nguyện; rất nhiều người đang trông chờ ở lời cầu nguyện của bạn, đặc biệt những người thân yêu của bạn.
Sống Lời Chúa: Lập lại với Chúa nhiều lần trong ngày điều bạn đang ấp ủ và cầu xin cho một ai đó, đồng thời dâng cho Chúa những việc bạn đang làm như một bằng chứng của sự khiêm nhường của bạn.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giúp con biết kiên trì và khiêm tốn cầu xin những điều đẹp lòng Chúa và sinh ích cho anh chị em của con cũng như cho đức tin của chính con. Amen.

Vị Đáng Kính Antôn Margil
(1657-1726)
Antôn sinh ở Valencia, Tây Ban Nha. Sau khi gia nhập dòng Phanxicô và được thụ phong linh mục, ngài quyết định trở thành nhà truyền giáo. Khi hội thừa sai Santa Cruz ở Querétaro, Mễ Tây Cơ, được thành lập, Cha Antôn tình nguyện đến làm việc. Khi ngài đến Vera Cruz vào năm 1683, thành phố ấy tiêu điều vì hải tặc tấn công. Đời sống ở Tân Thế Giới không dễ dàng gì.
Trong 43 năm mục vụ, Cha Antôn ngang dọc khắp lãnh thổ rộng lớn ở Tân Tây Ban Nha. Ngài làm việc ở Costa Rica, Guatemala, Mễ Tây Cơ và Texas. Sau 13 năm làm giám đốc ở Querétaro, ngài thiết lập các hội thừa sai ở Guatemala City và ở Zacatecas, Mễ Tây Cơ.
Tuy Cha Antôn rất quen với sự hy sinh nhưng đời sống truyền giáo vẫn có nhiều cơ hội để hãm mình phạt xác. Ngài phải đi bộ hàng ngàn dặm và phải can trường đối phó với thái độ thù nghịch của người da đỏ.
Năm 1716, các nhà truyền giáo thuộc hội thừa sai Zacatecas thành lập trung tâm truyền giáo Guadalupe ở miền đông tiểu bang Texas. Còn Cha Antôn thì thiết lập các hội thừa sai ở Dolores và San Miguel cũng trong tiểu bang này. Khi cuộc chiến với Tây Ban Nha khiến người Pháp đổ bộ vào miền đông Texas năm 1719, Cha Antôn và các nhà thừa sai rút về Trung Tâm San Antonio (sau này gọi là Alamô), được thành lập vào năm trước đó. Vào năm 1720, ngài bắt đầu thành lập Trung Tâm San José ở San Antonio.
Cha Antôn từ trần ở Mexico City ngày 6 tháng Tám 1726. Năm 1836, ngài được tuyên xưng là đấng đáng kính.

Lời Bàn

Các nhà truyền giáo như Cha Antôn có cuộc sống rất vất vả. Công việc thì khổ cực mà kết quả thì chưa thấy đâu. Cũng như các nhà thừa sai trước đó và sau này, Cha Antôn tin tưởng rằng, Thiên Chúa mới là người sau cùng đem lại kết quả tốt đẹp cho những hy sinh ấy.

Lời Trích

"Nhưng trước khi tất cả các điều ấy xảy ra, thì người ta sẽ bắt bớ và ngược đãi anh em; họ sẽ nộp anh em cho các hội đường và nhà tù, và anh em sẽ bị điệu đến trước vua chúa quan quyền vì danh Thầy... Vậy anh em nhớ đừng lo nghĩ phải bào chữa cách nào; vì chính Thầy sẽ cho anh em tài ăn nói và sự khôn ngoan mà không đối thủ nào có thể chống lại hay phủ nhận được" (Luca 21:12, 14-15).

Dòng Nước Từ Sa Mạc

Có một người Ả Rập nghèo nọ phải băng qua giữa sa mạc trong cơn đói khát và mệt lả. Tình cờ, người đó bắt gặp một dòng suối.
Sau nhiều ngày vất vả, ông đã đến thủ đô Baghdad. Tìm đủ mọi cách để tiếp kiến với quan đầu tỉnh, ông dâng kính cho quan tặng vật là chính bầu nước. Quan đầu tỉnh đón nhận món quà một cách vui vẻ. Cho nước vào trong ly, ông uống cạn và cám ơn người Ả Rập, đồng thời tưởng thưởng ông một cách quảng đại.
Những người hầu cận cứ nghĩ thầm rằng đây là một thứ nước kỳ diệu nên ai cũng mong được nếm thử. Nhưng quan đầu tỉnh nhất mực từ chối. Chờ cho người Ả Rập đi khuất, quan mới giải thích về cử chỉ của mình. Nước để lâu trong bầu da đã trở nên rất bẩn và hôi thối.
Quà tặng cao quý nhất mà người Ả Rập đã biếu cho quan đầu tỉnh chính là những giọt nước đa cứu sống mình. Quan đầu tỉnh đã tặng cho ông món quà quý giá nhất bằng cách uống lấy nước ông dâng biếữ. Cuộc đời sẽ đẹp biết bao nếu con người chỉ biết đối xử với nhau bằng những cử chỉ tế nhị và thân ái.