Suy niệm Tin Mừng CN Chúa Chiên Lành - LM. Giuse Đỗ Văn Thụy
Mục Tử với Đoàn Chiên (Ga 10,1-10)
Cảnh những người mục tử Bedouin
mang những đàn chiên trở về nhà từ những cánh đồng cỏ khác nhau sau một ngày đi
ăn cỏ.
Thường vào lúc hoàng hôn, các
đàn chiên khác nhau cùng kéo về qui tụ ở một chỗ uống nước.
Chúng trà trộn lẫn lộn với nhau
từ 8 hay 9 đàn nhỏ trở thành một bầy chiên lớn.
Mặc dù lẫn lộn chung với nhau
nhưng những chủ chăn không hề lo sợ chiên lạc bầy.
Đến giờ ra về, mỗi chủ chiên
thổi lên một tiếng gọi riêng biệt – một tiếng còi, tiếng tiêu, tiếng sáo, hay
tù và – thì những con chiên trong đàn sẽ tự động rời khỏi đám đông theo đàn của
mình mà về chuồng.
Chúng tự biết chúng thuộc về
đàn nào, chúng nghe tiếng gọi của người chủ chăn và đi theo. “Chiên của tôi thì
nghe tiếng tôi, tôi biết chúng và chúng theo tôi”(Ga 10,27)
Mục tử tốt và xấu trong trong Thánh Kinh
Trong bài Tin Mừng hôm nay (Ga
10,11-18), Đức Giêsu mô tả và đối chiếu hai loại mục tử ấy: một loại được gọi
là mục tử nhân lành, còn loại kia là kẻ chăn chiên thuê.
Mục
tử nhân lành thì: «hy
sinh mạng sống mình cho đàn chiên», «tôi biết chiên của tôi. Trong Thánh Kinh
có rất nhiều câu mô tả những đức tính tốt của những mục tử nhân lành, mà chính
Thiên Chúa là mô hình gương mẫu nhất:
- Yêu thương, trìu mến chiên với tất cả tâm
hồn: «Chúa tập trung cả đàn chiên dưới cánh tay: lũ chiên con, Người ấp ủ vào
lòng, bầy chiên mẹ, cũng tận tình dẫn dắt» (Is 40,11).
- Làm chiên sống no ấm, hạnh phúc: «Chúa
chăn dắt tôi, tôi chẳng thiếu thốn gì» (Tv 23,1); «Dầu qua lũng âm u con sợ gì
nguy khốn, vì có Chúa ở cùng. Côn trượng Ngài bảo vệ, con vững dạ an tâm»
(23,4).
- Tinh thần trách nhiệm rất cao: «Con nào
bị mất, Ta sẽ đi tìm; con nào đi lạc, Ta sẽ đưa về; con nào bị thương, Ta sẽ
băng bó; con nào bệnh tật, Ta sẽ làm cho mạnh; con nào béo mập, con nào khoẻ
mạnh, Ta sẽ canh chừng» (Ed 34,16).
Tóm lại, người mục tử tốt thật sự yêu
thương đàn chiên, sẵn sàng hy sinh cho sự an nguy và hạnh phúc của đàn chiên.
Thậm chí như Đức Giêsu, người mục tử tuyệt vời nhất, sẵn sàng hy sinh cả mạng
sống mình: coi sự sống còn của đàn chiên quý hơn cả sự sống mình.
Kẻ
chăn chiên thuê hay mục tử xấu thì:
«không thiết gì đến chiên», «khi thấy sói đến liền bỏ chiên mà chạy: sói vồ lấy
chiên và làm cho chiên tán loạn». Thánh Kinh cũng có nhiều câu mô tả hạng mục
tử này với những đặc tính:
- Vô trách nhiệm: «Con chiên nào mất, nó
chẳng quan tâm; con thất lạc, nó chẳng đi tìm; con bị thương, nó không chạy
chữa; con mạnh khoẻ, nó chẳng dưỡng nuôi» (Dc 11,16a); «Chiên đau yếu, các
ngươi không làm cho mạnh; chiên bệnh tật, các ngươi không chữa cho lành; chiên
bị thương, các ngươi không băng bó; chiên đi lạc, các ngươi không đưa về; chiên
bị mất, các ngươi không chịu đi tìm» (Ed 34,4)
- Chỉ nghĩ tới hưởng thụ, sẵn sàng bóc lột:
«Sữa các ngươi uống, len các ngươi mặc, chiên béo tốt thì các ngươi giết, mà
đàn chiên lại không lo chăn dắt» (Ed 34,3). Thậm chí bóc lột đến tận xương tủy:
«Con nào béo thì chúng ăn thịt, rồi lóc luôn cả móng» (Dc 11,16b)
- Tác hại vô cùng đến đàn chiên: «Các ngươi
đã làm cho đàn chiên của Ta phải tan tác» (Gr 23,2).
Tóm lại, mục tử xấu coi đàn chiên chỉ là
phương tiện, bắt chúng phải hy sinh phục vụ cho lợi ích riêng tư của mình, không
một chút tình thương đối với chúng.
Hãy trở nên những mục tử nhân lành
Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu tự xưng
mình là «mục tử nhân lành», luôn yêu thương đàn chiên và sẵn sàng hy sinh mạng
sống mình vì đàn chiên. Chúng ta thường giới hạn ý nghĩa của từ «mục tử» này,
đến nỗi chỉ áp dụng nó cho những người lãnh đạo tôn giáo. Thật ra, tất cả những
ai đảm trách việc lãnh đạo, từ một gia đình đến một quốc gia, từ một xứ đạo,
đến một giáo phận, hay Giáo Hội toàn cầu, một cách nào đó, đều có thể gọi là
mục tử. Ước chi mọi mục tử đều biết thật sự yêu thương đàn chiên của mình. Ước chi mọi cha mẹ đều yêu thương con
cái, mọi cha xứ đều sẵn sàng hy sinh phục vụ giáo dân, mọi giám mục đều hết
lòng chăm sóc các linh mục và giáo dân dưới quyền mình! Ước chi mọi vị lãnh đạo
xã hội và đất nước biết quên những quyền lợi riêng tư để nghĩ đến lợi ích chung
của dân chúng.
Hôm nay là ngày Giáo Hội cầu
nguyện cho ơn gọi linh mục và tu sĩ. Không cần nói thêm chi nhiều, chúng ta
chắc cũng ý thức nhu cầu linh mục cấp bách đến thế nào cho Giáo Hội chúng ta:
chúng ta đang thiếu linh mục. Rất nhiều họ đạo không có linh mục.
Ngày xưa Chúa Giêsu đã chỉ cho
các môn đệ thấy những đồng lúa chín vàng và bảo “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt
thì ít. Chúng con hãy cầu nguyện xin chủ ruộng cho thêm thợ gặt đến đồng lúa
của Ngài”. Chúa biết nhu cầu của chúng ta, nhưng Chúa muốn chúng ta phải cầu
xin thì Chúa mới ban ơn. Xin gì?
Xin cho có nhiều thiếu niên,
thanh niên quảng đại dâng mình cho Chúa để phục vụ các linh hồn.
Xin cho những người đang theo
tiếng gọi của Chúa hôm nay, tức là các chủng sinh, các tu sĩ nam nữ, các em dự
tu, được bền tâm vững chí. Dù hoàn cảnh có nhiều khó khăn, nhưng Chúa đã nói
“Ai bền đỗ tới cùng thì sẽ được cứu rỗi”.
Xin cho các linh mục của chúng
ta được xứng đáng là những phương tiện tốt Chúa dùng để ban ơn cho đoàn Dân
Chúa, nghĩa là xin cho các ngài được thánh thiện và bình an chăm lo cho đàn
chiên. Amen.