Thứ Năm, 12 tháng 10, 2017

SUY NIỆM HẰNG NGÀY - NGÀY 12/10/2017

Filled under:

Tin Mừng Đức Giêsu Kitô theo thánh Luca (Lc 11: 5-13)

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Nếu ai trong các con có người bạn, giữa đêm khuya đến nói với người ấy rằng: "Anh ơi, xin cho tôi vay ba chiếc bánh, vì tôi có anh bạn đi đường ghé lại nhà tôi, mà tôi không có gì thiết đãi anh ấy". Và từ trong nhà có tiếng người ấy đáp: "Xin đừng quấy rầy tôi, vì cửa đã đóng, các con tôi và tôi đã lên giường nằm rồi, tôi không thể chỗi dậy lấy bánh cho anh được". Thầy bảo các con, dù người đó không dậy vì tình bạn để lấy bánh cho người bạn, người đó cũng sẽ dậy, ít nữa là vì sự quấy rầy của người kia mà cho anh ta tất cả những gì anh ta cần. Và Thầy bảo các con: "Các con hãy xin thì sẽ được, hãy tìm thì sẽ gặp, hãy gõ thì sẽ mở cho. Vì hễ ai xin thì được, ai tìm thì gặp, ai gõ thì sẽ mở cho. Người cha nào trong các con có đứa con xin bánh mà lại cho nó hòn đá ư? Hay nó xin cá, lại cho nó con rắn thay vì cá sao? Hay nó xin quả trứng, lại cho nó con bọ cạp ư? Vậy nếu các con là những kẻ gian ác, còn biết cho con cái mình những của tốt, phương chi Cha các con trên trời sẽ ban Thánh Thần cho những kẻ xin Ngài".

Suy niệm 1

Nội dung Tin Mừng không mới, chỉ có ơn Chúa Thánh Thần là mới trong chúng ta. Vì lợi ích linh hồn mỗi người, Chúa Thánh Thần giúp chúng ta nhận ra sứ điệp chính yếu dành cho chúng ta.

Tin Mừng hôm nay là một minh chứng cho cách Chúa Thần hoạt động trong chúng ta. Ngài mong chúng ta đi sâu vào câu chuyện người bạn xin bánh vào “giờ giới nghiêm”, một sự phiền toái đối với anh bạn chủ nhà, nhưng cách anh bạn này phản ứng dạy chúng ta thay vì khó chịu, càu nhàu với người bạn mình, anh ta chỗi dậy lấy cho bạn mình những gì bạn cần. Tình bạn như vậy có trong mỗi chúng ta không?

Khi chấp nhận là bạn của nhau, người ta cần biết cách đón nhận sự phiền hà với nhau.

Từ tình bạn trong mối tương quan với con người, dẫn chúng ta đến mối tương quan với Thiên Chúa. Thiên Chúa bị chúng ta làm phiền mọi lúc, mọi nơi, nhưng Ngài luôn chịu đựng và lắng nghe từng người, để chúng ta không phải ra về tay không? Còn chúng ta khi bị làm phiền chúng ta phản ứng thế nào?

Cách chúng ta làm phiền Thiên Chúa với cách chúng ta xem Ngài là ai trong lòng mình quan trọng để hình thành giá trị bền vững hay nhất thời của chúng ta với Ngài. Nếu đến với Chúa vì xem Ngài là bạn, chúng ta sẽ luôn cần sự công bằng, bình đẳng trong việc cho và nhận; còn khi chúng ta nâng Ngài lên thành cha mẹ mình, chúng ta sẽ luôn đòi hỏi cha mẹ về phần mình xứng đáng được nhận; và nếu Chúa là Chúa của cõi lòng mình, chúng ta sẽ chẳng phiền hà khi Ngài chậm ban ơn, hay trao ban hồng ân cho chúng ta. Ngược lại, chúng ta luôn tìm cách đến gần Ngài hơn mỗi ngày vì sự bền vững của tình cha con, hơn là cái được nhận, nghĩa là cái cần cho chúng ta thiết yếu ở tinh thần không nằm ở vật chất.

Xin cho chúng con biết xin điều đẹp ý Chúa hơn theo ý chúng con. Để khi đón nhận hồng ân Chúa ban, chúng con biết cách làm sáng danh Chúa và mưu ích cho phần rỗi linh hồn chúng con. Amen.




SUY NIỆM 2
1. Tình bạn
Để nói về tương quan giữa Thiên Chúa Cha và chúng ta, đặc biệt là trong cách Ngài làm thỏa mãn lòng ước ao của chúng ta, Đức Giê-su khởi đi từ kinh nghiệm sống của người nghe, là chính chúng ta. Đó là kinh nghiệm về tình bạn và nhất là tình phụ tử. Đây là một Tin Mừng lớn cho chúng ta: tình thương chúng ta dành cho nhau giúp chúng ta hiểu và xác tín về tình yêu Thiên Chúa dành cho chúng ta.
Có lẽ kinh nghiệm sống của mỗi người chúng ta cho thấy rằng, xin điều gì đó với ai, nhất là với những người thân yêu của chúng ta, thì chúng ta có nhiều cơ may nhận được, hơn là xin điều gì đó với Chúa. Chẳng hạn, chúng ta về gia đình xin mẹ đổ bánh xèo, là mẹ đổ ngay ; có khi không cần xin, chỉ nói thèm ăn thôi ; hơn nữa, mẹ còn hỏi : con có thích ăn gì không, để mẹ làm.
 2. Tình Chúa
Tuy nhiên trong bài Tin Mừng chúng ta vừa nghe, Đức Giê-su nói ngược lại với kinh nghiệm sống của chúng ta: nếu trong tương quan cha con hay mẹ con nơi gia đình, việc xin-cho xẩy ra cách hiển nhiên, chẳng hạn xin « bánh » hay xin « cá », thì trong tương quan giữa chúng ta với Thiên Chúa Cha, việc xin-cho lại càng hiển nhiên hơn, lại càng dễ hơn :
Vậy nếu anh em vốn là những kẻ xấu mà còn biết cho con cái mình của tốt của lành, phương chi Cha trên trời lại không ban Thánh Thần cho những kẻ kêu xin Người sao? (c. 13)
Chúng ta gặp khó khăn trong việc xin Chúa, đó là vì chúng ta xin Chúa « đổ bánh xèo » cho chúng ta. Chúng ta xin những điều này là chúng ta làm khó Chúa rồi, nếu không muốn nói là thử thách Chúa. Bởi lẽ, chúng ta xin Chúa thỏa mãn những nhu cầu của chúng ta ; giống như dân Do Thái trong sa mạc, đòi Chúa cho ăn bánh, ăn thịt… Và như chúng ta đều biết, nhu cầu hưởng thụ của con người, nhất là thời nay, thì vô cùng vô tận: được cái này, thì sẽ thèm cái kia; được một, thì sẽ đòi hai; được cái nhỏ, thì sẽ đòi cái lớn… Và nếu chúng ta xin Chúa những thứ này, thì không sớm thì muốn chúng ta sẽ kêu trách Chúa, nghi ngờ tình thương của Chúa và bỏ rơi Chúa, bỏ rơi Chúa ở trong tim, trong nội tâm chúng ta. Bởi vì trong thâm tâm chúng ta hay có tiếng nói này: « Nếu Chúa không ban, thì con sẽ bỏ Chúa, con đi thờ thần khác, Chúa khác ». Chắc chắn, đây là tiếng nói của Con Rắn, của Ma Quỉ.
 3. Ơn Chúa Thánh Thần
Nhưng chúng ta sống đâu chỉ bằng thỏa mãn những nhu cầu, chúng ta còn sống bẳng tương quan nữa: yêu thương, cảm thông, chỉa sẻ, gánh vác cho nhau, tha thứ, lắng nghe, liên đới, đón nhận, bao dung… Chúng ta không thể sống, mà thiếu những tương quan này, trong gia đình cũng như trong đời tu. Và đó chính là hoa trái mà Thánh Thần mang lại cho chúng ta, bởi vì Thánh Thần trong yếu tính là tương quan tình yêu giữa Chúa Cha và Chúa Con, giữa chúng ta với nhau, Người hiệp nhất, nối kết, hòa giải và làm chúng ta nên một, như chúng ta được tạo dựng là một, như Thiên Chúa Ba Ngôi là một. Và về ơn Chúa Thánh Thần, Đức Giê-su nói :
Phương chi Cha trên trời lại không ban Thánh Thần cho những kẻ kêu xin Người sao?
 Trong Tin Mừng theo thánh Mát-thêu, Đức Giê-su nói đến « những điều tốt lành », mà Cha trên trời không bao giờ thiếu và luôn sẵn sàng ban cho chúng ta bất cứ lúc nào (x. Mt 7, 7-11). Thật ra, Chúa vẫn ban cho chúng ta mỗi ngày « những điều tốt lành » này, cách dồi dào, dù chúng ta có xin hay không, xứng đáng hay không:
  • Đó là rất nhiều ơn huệ của trời đất, và của rất nhiều người, mà lương thực vừa là ơn huệ cụ thể, vừa là biểu tượng của mọi ơn huệ, để làm cho chúng ta sống mỗi ngày.
  • Và đặc biệt, đó là Lời Chúa và Mình Chúa, vốn là những lương thực tuyệt hảo nhất, từ đó Chúa Thánh Thần sẽ biến đổi thành sự sống yêu thương giữa chúng ta hôm nay và mãi mãi về sau.
Lm. Giuse Nguyễn Văn Lộc
GKGĐ Giáo Phận Phú Cường