Chúa Giêsu nhìn con người với ánh mắt đầy tình thương mến, và đó là cách Chúa kiện toàn lề luật. Chúa mời gọi chúng ta thay vì xét đoán thì hãy thứ tha. Đức Thánh Cha chia sẻ như thế trong thánh lễ sáng nay tại nhà nguyện Marta.
Thẩm phán làm chứng gian
Bài Tin Mừng kể câu chuyện người phụ nữ bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình. Nhưng Chúa nói với những kẻ kết án chị rằng: “Ai trong các ông sạch tội thì cứ ném đá trước đi!” Còn trong bài đọc trích sách ngôn sứ Daniel, chị Susana bị hai vị kỳ lão đểu giả vu khống tội ngoại tình. Nếu không nghe theo hai vị kỳ lão, thì chị sẽ bị họ vu cáo trước lề luật và chị sẽ bị ném đá chết. Trong hoàn cảnh bất công đau đớn ấy, chị Susana can đảm chọn sống đẹp lòng Thiên Chúa và sẵn sàng chấp nhận cái chết oan, chứ không đời nào chị chịu phạm tội với hai lão ấy.
Ngày nay luôn có những thẩm phán xấu xa và hư hỏng như hai kỳ lão trong câu chuyện về chị Susana. Tại sao tội lỗi lại đi vào con người? Bởi vì tội lỗi là thế, là vì tôi phạm tội, là vì tôi không trung thành với Chúa; nhưng tôi cần cố gắng để không phạm thêm nữa, để không tái phạm nữa, hay ít ra tôi cũng biết rằng những điều đó là không tốt. Thế nhưng, cái tệ hại là ở chỗ, tội lỗi cứ đi vào từng chút từng chút, dần dần đến độ choán hết tâm trí và ngay cả không còn chỗ để thở nữa.
Tâm hồn luật sĩ ra hư hỏng
Trong câu chuyện về chị Susana, chị bị kết án tử vì những kẻ làm chứng gian. Chúa Giêsu cũng bị kết án tử bằng những lời chứng gian dối. Những kẻ làm chứng gian ấy là các luật sĩ các kỳ lão các thượng tế. Còn trong bài Tin Mừng hôm nay, người phụ nữ thực sự đã phạm tội ngoại tình, vậy các luật sĩ phạm tội gì? Đó là họ đã để cho tâm hồn họ ra hư hỏng.
Trước cảnh người phụ nữ ngoại tình bị tố cáo, Chúa Giêsu chỉ nói vài lời. Chúa nói với những kẻ kết án chị rằng: “Ai trong các ông sạch tội, thì cứ lấy đá mà ném chị này trước đi!” Chúa nói với chị: “Tôi không lên án chị đâu, chị về đi và từ nay đừng phạm tội nữa!” Đó là cách Chúa kiện toàn lề luật. Đó chính là luật viên mãn. Còn các luật sĩ và người biệt phái trong vụ này, họ đã để cho tâm trí ra hư hỏng. Họ có đầy ắp luật lệ trong tâm trí, đến độ không còn chỗ cho lòng thương xót.
Đừng xét đoán! Hãy có lòng xót thương!
Cả chúng ta nữa, trong tâm hồn mình, chúng ta có xét đoán người khác không? Tâm hồn chúng ta có bị ra hư hỏng không? Có hay không? Hãy dừng lại! Đừng xét đoán! Chúng ta hãy nhìn Chúa Giêsu vì Ngài là Đấng luôn có cái nhìn đầy tình thương mến, luôn phán đoán đầy lòng thương xót. Chúa nói: “Ta cũng không lên án con đâu! Hãy về bình an và từ nay đừng phạm tội nữa!”.
Phép lạ xảy ra: Đức tin vững mạnh của người cha đã giữ lại sự sống cho con trai hôn mê 15 năm
“Chỉ có Thiên Chúa mới có quyền lấy đi sự sống”, đó là xác tín của một bác sĩ có người con trai bị tai nạn và hôn mê. Dù các bác sĩ chẩn đoán là con trai ông không còn hy vọng hồi tỉnh và chỉ sống như thực vật, nhưng ông đã ngăn cản, không cho các bác sĩ rút các dụng cụ trợ giúp sự sống, chấm dứt sự sống của con trai. Sau 15 năm dài, phép lạ đã xảy ra.Một ngày năm 1987, sau kỳ nghỉ, Miguel Parrondo, một người đàn ông 32 tuổi, đã cùng với 2 người phụ nữ trở về nhà trên một chiếc xe và họ đã gặp tai nạn. Chiếc xe đã đâm vào một bức tường khi qua một khúc cua. Một trong hai phụ nữ bị thiệt mạng. Sự sống của Miguel cũng trở nên tối tăm. Anh bị thương nặng và được đưa vào nhà thương Juan Canalejo di La Coruna. Tình trạng sức khỏe của anh rất nguy kịch và theo các bác sĩ, không có hy vọng gì có thể cứu được mạng sống của anh. Cha của Miguel, một bác sĩ da liễu tại bệnh viện đã gặp các bác sĩ để hiểu rõ hơn về tình hình của con trai. Khi nhìn thấy con trai và hiểu được sự sống của anh lúc này rất mỏng manh, ông đã xin cha tuyên úy bệnh viện ban bí tích xức dầu thánh cho anh.
Miguel nằm hôn mê suốt 15 năm trời trong phòng kính. Trong những tháng năm dài dằng dặc này, cha mẹ và con gái của anh luôn sát cánh bên nhau để cùng chăm sóc cho người thân của mình. Họ không để anh ở một mình bao giờ, dù chỉ một ngày. Đó là những năm tháng của nước mắt, kiệt sức và những thời khắc khó khăn khi các bác sĩ yêu cầu họ suy nghĩ về chọn lựa rút các dụng cụ trợ giúp sự sống và để cho Miguel ra đi êm ái. Tuy thế, cha của Miguel đã khẳng định rõ ràng với các bác sĩ rằng không ai có thể lấy đi sự sống của một người, trừ Đấng đã tạo nên nó. Ông không muốn sự sống của con mình bị chấm dứt và từ chối việc rút các máy trợ giúp.
Và điều không thể có đã xảy ra. Không có ai nghĩ rằng, một ngày đẹp trời, khi Miguel đã 42 tuổi, anh đã thức dậy sau cơn hôn mê dài 15 năm. Tỉnh lại, Miguel không hiểu điều gì. Anh mở mắt và điều anh thấy đầu tiên sau lớp kính, những người đang đứng trước mặt mình là mẹ và con gái của anh. Anh nhìn con gái và hỏi xem đó có phải là Almudena, vì anh nhớ mình có một con gái có tên như thế. Con gái anh đã trả lời đúng vậy, còn mẹ anh bật khóc và cha anh thì không thể tin được. Miguel đã nói với cô bé “cha là cha của con đây.” Không có giải thích y khoa này cho sự kiện này. Miguel đã thức dậy sau giấc mơ dài 15 năm và bắt đầu một sự sống mới.
Ngày 30 tháng 6 năm 2014 Miguel đã kể lại câu chuyện của mình cho trang báo online ForumLibertas.com và giải thích tại sao anh chống lại việc sử dụng cái chết êm dịu, hay còn gọi là trợ tử. Miguel chia sẻ: “Mọi sự giống như là tôi ngủ và tỉnh dậy vào ngày hôm sau. Nhìn thấy con gái của tôi, tôi rất xúc động. Cùng với con gái của tôi, tôi ôn lại mọi sự trong quãng thời gian mình đánh mất vì hôn mê và bây giờ tôi đã trở thành ông ngoại.”
Khi tỉnh dậy sau 15 năm hôn mê, Miguel nhận ra chính niềm tin của cha mình đã giữ lại sự sống cho mình. Anh nói: “Nếu không phải là cha tôi thì tôi đã không có ở đây, bởi vì những người khác đã không cho tôi bất cứ cơ hội nào. Cha tôi có đức tin.” Chính gia đình của anh đã cho anh sự sống mới. Họ kể lại cho anh 12 năm qua như thế nào. Anh biết ơn mẹ anh, nay đã qua đời, người đã theo dõi anh hàng ngày qua lớp kính, bà đã ăn, ngủ ở đó, không bao giờ xa rời anh.
Trở lại cuộc sống không phải là điều dễ dàng. Dù là phải chịu phẫu thuật nhiều lần và bị liệt nửa người, anh vẫn hạnh phúc vì như anh nói: “nó giống như tôi lên 12 tuổi, vì tôi đã được sinh ra lần thứ 2. Miguel cũng kể lại ấn tượng của mình về thế giới khi tỉnh lại. “Nó đã thay đổi rất nhiều. Khi tôi bắt đầu đi trên đường, tôi nghĩ: dân chúng bị mát, họ nói chuyện một mình, nhưng thật ra họ đang nói chuyện điện thoại”. Anh cũng cảm thấy chua xót khi nhìn thấy một phụ nữ đang lái một chiếc xe cảnh sát. Anh nghĩ có thể là vào ngày lễ hội. Anh không tin mọi chuyện cho đến khi đọc báo và khám phá ra rằng không còn liên bang Sô viết, nhưng có cộng hòa Czech, Montenegro, Slovac. Khi anh đến ngân hàng lần đầu tiên, anh hỏi máy vi tính ở đâu, vì vào thời của anh, đó là những chiếc máy to đùng, nhưng bây giờ anh thấy chúng bé xíu. Rồi anh nhìn thấy các dĩa CD thay vì những băng cassette, và tiền Euro thay cho đồng tiền của quốc gia anh trước đây.
Hiện nay, Miguel đang có nhà cửa và điều kiện kinh tế ổn định. Ông luôn biết ơn đức tin của cha mình. Ông lập đi lập lại rằng chúng ta không bao giờ được mất đức tin.”
Chuyển ngữ: Hồng Thủy, Radio Vaticana 03.04.2017
Nguồn tin: Aleteia.it 20.03.2017
Nguồn tin: Aleteia.it 20.03.2017