Cha Thánh Piô mê ngày lễ Giáng Sinh đến mức cha đếm từng ngày chờ Giáng Sinh, rất nhiều người làm chứng cho những sự việc không giải thích được cho ngày này. Ai biết cha cũng đều đồng ý với chuyện này. Bất cứ ngày nào trong năm, nếu hỏi cha còn bao nhiêu ngày đến lễ Giáng Sinh là cha nói được ngay, cha như không rời với ngày lễ này.
Cha Thánh Piô là vị thánh được người dân Ý mến mộ nhất. Nhiều người ngạc nhiên thấy cha như các em bé mong chờ đến ngày Chúa giáng sinh, cha giải thích cho họ biết: “Không một ngày lễ nào làm tôi xúc động như ngày lễ Giáng Sinh, nếu ngày lễ Chúa sống lại là ngày vinh quang thì ngày Chúa sinh ra là ngày của sự êm ái thánh thiện cho tinh thần và quả tim”. Vừa thấy Chúa Hài Đồng trong máng cỏ là gương mặt của cha sáng lên một niềm êm ái vô tận, một niềm vui và một niềm trắc ẩn gần như đau đớn làm cha chảy nước mắt.
Các ngày Noel không quên được
Đến mùa Giáng Sinh, Cha Thánh Piô gần như hòa nhập vào mầu nhiệm sinh ra của Chúa Kitô, cha xem sự kiện này là tình yêu vô tận của Chúa đối với con người. Khi đến giờ lễ, cha tuyên bố: “Thiên Chúa đã mặc xác phàm”. Và giờ lễ là nửa khuya, không sớm hơn một phút, không trễ hơn một phút. Cha là người rất dè dặt và không bao giờ đòi cho mình một ân huệ riêng nào, nhưng với ngày lễ Chúa sinh ra, cha xin cha bề trên đặc biệt cho cha cử hành thánh lễ này, thánh lễ mà bình thường chính cha bề trên dâng.
Nhưng làm sao bỏ đi trong ký ức những người tham dự thánh lễ với Cha Thánh Piô giây phút khó quên này? Họ từ rất xa đến tham dự và thánh lễ có thể kéo dài đến năm giờ sáng. Dù vậy, hàng ngàn tín hữu vượt đường xá xa xuôi, thời tiết giá buốt để đến tham dự. Đến nửa đêm, họ thấy Cha Thánh Piô trên thềm, mặc áo lễ cũ có thêu chỉ vàng, gương mặt cha rạng rỡ và rất chăm chú, đi giữa đám đông như làm hàng rào danh dự dẫn vào nhà thờ, bồng trên tay tượng Chúa Hài Đồng, như thử cha “đang bồng đấng cứu chuộc đang còn sống trên tay”, ông Emanuele, một người con thiêng liêng của cha kể lại.
Các thị kiến
Nhiều người làm chứng cho biết, trước khi dâng thánh lễ, Cha Thánh Piô nói chuyện với các tín hữu, gương mặt của cha đã biến đổi bởi các sự kiện không giải thích được. Trong số các giai thoại được kể lại về các giai đoạn đánh dấu đặc biệt trong đời cha trong quyển sách Nhật ký, cha Ignazio da Ielsi, bề trên tu viện San Giovanni Rotondo kể giai thoại của cô Lucia Iadanza, con thiêng liêng của cha. Đó là ngày 24 tháng 12 năm 1922, cha trẻ Piô vừa nhận năm dấu thánh:
“Các tu sĩ vừa mang một chậu than hồng nóng vào phòng thánh, rất nhiều đến chung quanh chậu than để sưởi ấm. Chúng tôi lần chuỗi trong khi chờ đợi thánh lễ. Cha Piô ở giữa chúng tôi. Bỗng nhiên có một hào quang ánh sáng, tôi thấy Chúa Giêsu Hài Đồng trong tay cha. Gương mặt Cha Piô biến đổi, hai mắt của cha nhìn chăm vào hình ảnh tràn ngập ánh sáng này, đôi môi hé ra với nụ cười xuất thần. Rồi thị kiến biến mất. Theo tôi, Cha Piô biết tôi đã thấy tất cả. Cha đến gần tôi và nói “đừng nói với ai”.
Linh mục Raffaele đã sống 35 năm bên cạnh Cha Piô. Phòng của hai người sát bên cạnh nhau. Đó là ngày 24 tháng 12 năm 1924. Cha Raffaele cũng chứng kiến một cảnh lã lùng:
“Tôi thức dậy để dự thánh lễ nửa đêm. Hành lang dài hun hút tối thui chỉ có một ngọn lửa nhỏ của một chiếc đèn con thắp sáng. Trong bóng tối này tôi thấy Cha Piô đi xuống nhà thờ. Ra khỏi phòng, cha đi chầm chậm. Tôi thấy cha được bao phủ bởi một hào quang ánh sáng. Tôi nhìn kỹ hơn và thấy cha đang bồng Chúa Giêsu Hài Đồng trong tay. Kinh hoàng quá, tôi quỳ xuống. Cha Piô đi trước mặt tôi mà không thấy tôi”.
Máng cỏ luôn ở trước tòa giải tội
Những gì Cha Piô cảm nhận trong những giây phút đó, không ai biết. Chỉ qua lời thổ lộ của các tu sĩ ở gần cha hoặc qua các con thiêng liêng của cha, thì các chuyện này mới được nói ra. Một ngày nọ, cha thổ lộ với một trong những người này: “Lạy Chúa tôi, cha không biết tả cho con nghe như thế nào về cảm nhận có trong lòng cha vào cái đêm hạnh phúc ấy. Tâm hồn cha tràn ngập một tình yêu thánh với “Đấng mặc xác phàm làm người”. Với bà Raffaelina Cerase, một trong các người con thiêng liêng của cha, Cha Piô nói: “Khi bắt đầu làm tuần cửu nhật kính Chúa Hài Đồng, tinh thần cha như sống một đời sống mới: quả tim cha cảm thấy nhỏ bé đủ để có thể chứa các sự trên trời; tâm hồn cha cảm thấy trần trụi trước sự hiện diện của Thiên Chúa mặc xác phàm cho chúng ta. Làm thế nào để cự lại? Làm thế nào để không yêu Ngài lại với một tình yêu say sưa mới? Chúng ta hãy đến nhanh chung quanh Chúa Giêsu Hài Đồng với một quả tim tinh tuyền để có thể nếm hương vị dịu ngọt tình thương của Ngài”.
Các anh em tu sĩ Capuxinô nhớ lại, mỗi thánh lễ nửa đêm, khi Cha Piô từ phòng thánh về, gương mặt của cha xanh và có một nét đẹp siêu nhiên. Còn về chỗ đặt máng cỏ thì lúc nào cũng cùng một chỗ: trước tòa giải tội để cha lúc nào cũng thấy máng cỏ khi cha giải tội. Cha ở trong tòa giải tội gần như suốt ngày và mắt của cha dán chặt vào Chúa Hài Đồng.
Đúng vậy, Cha Thánh Piô có niềm say mê vô tận với lễ Giáng Sinh. Các bề trên của cha nói thêm: “Chỉ cần cha nghe một nhạc cụ đồng quê hay một bài hát ru là cha xuất thần”.
Marta An Nguyễn dịch