Lễ Thánh Gia
Thánh Gia Thất là chuẩn mực chính xác
nhất cho các người cha, người mẹ và con cái trong gia đình.
Giuse đích thực là một người cha: Sáng
ngời trong đức tin mạnh mẽ, nêu cao niềm phó thác cậy trông và tận tình chăm lo
cho trẻ Giêsu cùng mẹ thánh Người. Người làm chủ gia đình với tinh thần đầy
trách nhiệm, và siêng năng cần cù lao động, trong làng quê nghèo Nadarét.
Maria chính là người mẹ: Gương mẫu
trong đời sống nội tâm, và sâu lắng trong tâm tình cầu nguyện. Mẹ chính là
người nội trợ đảm đang, chu toàn công việc gia đình, và chăm sóc dạy dỗ con trẻ
Giêsu.
Chúa Giêsu là người con thảo hiếu:
"Hằng vâng phục cha mẹ" Giuse và Maria, lớn lên mỗi ngày trong sự
khôn ngoan và nhân đức, nhất là luôn lo việc "bổn phận ở nhà Cha".
Gia đình là nền tảng của xã hội. Gia
đình có thuận hoà, thì xã hội mới an vui. Lễ Thánh Gia chính là lễ của mọi gia
đình. Noi gương Thánh Gia Thất, các gia đình chúng ta luôn sống có trật tự trên
dưới, liên đới trong tình hiệp thông, và chăm lo cho nhau trong tình yêu thương
đầm ấm.
Con Thiên Chúa chỉ ra giảng đạo có ba
năm, nhưng đã phải chuẩn bị ở mái trường Nadarét suốt ba mươi năm. Nadarét là
trường dạy cầu nguyện dạy lao động, dạy yêu thương. Nadarét là một vùng quê hẻo
lánh, nhưng lại mang một mái ấm tình thương. Mái ấm Nadarét rất đỗi bình
thường, nhưng cũng lại rất khác thường.
Một mái ấm luôn chan hoà bầu khí yêu
thương và đạo hạnh.
Một mái ấm luôn ngập tràn tiếng cười
vui vì hạnh phúc.
Một mái ấm mà các thành viên luôn để ý
quan tâm tới nhau
Muốn có hạnh phúc trong mái ấm gia
đình, trước tiên phải có Chúa hiện diện.
Mái ấm Nadarét luôn hạnh phúc vì lúc
nào cũng có Chúa ở giữa Giuse và Maria. Nếu mỗi gia đình chúng ta đều mời được
Chúa đến ở trong gia đình thì chính Người sẽ là dây liên kết để chúng ta yêu
thương nhau, là sức mạnh để chúng ta vượt thắng mọi sóng gió, là mẫu gương để
chúng ta nhẫn nhịn và tha thứ cho nhau.
Muốn có hạnh phúc trong mái ấm gia
đình, mỗi người chúng ta cũng hãy sống cho đúng cương vị của mình là cha, là
mẹ, là chồng là vợ, là con cái. Thánh Phaolô khuyên: "Hỡi các bà vợ, hãy
phục tùng chồng trong Chúa cho phải phép. Hỡi những người chồng hãy thương yêu
vợ mình, đừng đay nghiến nó. Hỡi những người con, hãy vâng lời cha mẹ trong mọi
sự. Vì đó là đẹp lòng Chúa " (Cl 3,21)[1]
Có câu chuyện kể rằng:
Hôm ấy, một
người đàn ông trạc độ bốn
mươi, lòng trĩu nặng ưu phiền, kéo lê những bước chân nặng nhọc lên ngọn đồi
đan viện để tìm gặp Cha Viện Phụ.
Anh nhớ lại thời
gian mới thành hôn mười lăm năm về trước.
Hồi ấy, gia đình anh lúc nào cũng vang rộn tiếng cười,
ngập tràn hạnh phúc. Thế nhưng bầu trời hạnh phúc đó đã tan đi như sương sớm
dưới sức nóng mặt trời. Về chung sống
với nhau chưa đầy bốn năm, hai vợ chồng đâm ra xích mích kình cãi nhau liên
tục. Vợ anh không còn đối xử với anh ngọt ngào như trước, còn anh thì hay bẳn
gắt với vợ con, hai cháu trong nhà trước đây ngoan ngoãn bao nhiêu thì giờ đây đâm ra lười biếng, hỗn hào vô lễ bấy nhiêu. Từ bấy lâu nay, trong gia đình
chẳng mấy khi có tiếng cười, chẳng ai muốn nói với ai những lời thân ái, chẳng
mấy khi cơm lành canh ngọt. Cuộc sống gia
đình đầm ấm và hạnh phúc như thiên đàng trong những năm đầu kết hôn bỗng nhiên biến thành địa
ngục.
Để cứu vãn tình thế, anh đã tìm đến những bậc thầy chuyên
về phong thủy. Người ta khuyên anh dời cổng nhà sang vị trí khác vì cổng nhà
người hàng xóm nhằm
thẳng vào cổng nhà anh. Có người đề nghị anh thay đổi hướng nhà, thay đổi vị trí bếp nấu ăn, thay đổi vị
trí giường nằm sao cho hợp với phong thủy… Anh đã làm đúng theo những lời
khuyên của họ mà tình hình cũng chẳng cải thiện được gì nếu không nói là còn tệ
hơn.
Anh cũng tìm đến những nhà chuyên môn về cảm xạ học. Họ
khuyên anh đào sâu xuống nền nhà để di dời những bộ hài cốt mà họ cho rằng còn
đang bị vùi lấp bên dưới. Anh tin và làm theo ý họ nhưng chẳng thấy gì và cũng
chẳng có gì đổi thay.
Anh chạy đến với các Pháp Sư và họ khuyên anh phải cải
táng mồ mả ông bà vì vị trí hiện thời không tốt cho con cháu. Anh nhẹ dạ làm
theo mà chẳng được tích sự gì. Cuối
cùng, anh tìm đến với Cha Tu Viện Trưởng nổi tiếng thánh thiện
đạo đức và được những người dân quanh vùng xem như một vị thánh sống, được ơn thông biết nhiều sự việc nhiệm mầu.
Sau khi nghe anh kể lể sự tình và nêu lên câu hỏi: Thưa cha, kẻ nào trong gia đình con đã mắc phải tội ác tầy trời đến nỗi gia đình phải chịu cảnh bất hòa triền
miên như thế, Cha Viện Phụ thong
thả trả lời:
“Mỗi người trong gia đình anh đều mang một tội lớn. Đó là
tội vô tình. Từ bao lâu nay, Chúa Cứu Thế đã cải trang làm một người trong gia
đình anh mà chẳng ai trong gia đình nhận ra Người nên mới sinh ra những sự cố
đau buồn như thế.”
Nghe vậy, anh bàng hoàng sửng sốt: “Thật thế ư? Quả là
điều quá bất ngờ! Ta phải thông báo nguồn tin quan trọng nầy cho cho vợ con biết ngay
mới được.” Anh cấp tốc trở về nhà, vồn vã tươi vui chưa từng thấy.
Anh gọi vợ con lại và thông báo cho họ biết một bí mật tuyệt vời đã xảy đến với
gia đình, đó là Chúa Cứu Thế đang cải trang thành một
người trong gia đình anh.” Bấy giờ mọi người trố mắt nhìn nhau kinh ngạc. Đấng
Cứu Thế cải trang khéo thật! Khéo đến nỗi dù được chung sống với Người bấy lâu
nay nhưng không ai nhận ra Người và vì thế đã xúc phạm đến Người nhiều lần
không kể xiết. Thế là từ hôm nó, người chồng tránh bất cứ lời nói hay cử chỉ
nào làm phiền lòng vợ con vì sợ phạm đến Đấng Cứu Thế; trái lại còn tỏ ra hết
sức tử tế và hi sinh tất cả vì vợ vì con, với hy vọng là mình đang phục vụ và
làm vui lòng Người. Cũng từ hôm đó,
người vợ không còn chanh chua đanh đá với chồng, không còn mắng chửi thậm tệ mấy
đứa con; trái lại, luôn tận tụy phục vụ và hết lòng yêu thương chồng con vì rất
có thể là Chúa Cứu Thế đang cải trang thành người chồng, người con của chị. Còn
con cái thì không còn dám hỗn hào với cha mẹ như trước, nhưng luôn tỏ ra ngoan
ngoản vâng lời và tôn trọng cha mẹ vì có thể người cha hay người mẹ của mình chính là Đấng Cứu
Thế cải trang. Thế là từ đây, bầu khí yêu thương đầm ấm trở lại với gia đình và
còn đậm đà hơn bao giờ hết.[2]
Lạy Chúa, là nguồn mọi tình yêu, chúng con cảm
tạ Chúa đã cho chúng con tấm gương Thánh Gia Thất, làm khuôn mẫu cho mọi quan
hệ giữa vợ với chồng, giữa cha mẹ và con cái, giữa anh chị em trong gia đình.
Xin cho chúng con biết kính trọng và yêu thương Nhau, không xét đoán khi hồ
nghi, không kết án khi chưa tường, không phụ rẫy khi còn cứu vãn được, nhưng
thông cảm và tìm hiểu, nâng đỡ và tha thứ, và trên hết luôn tìm sống theo thánh
ý Chúa
[2] Lm.Ign.Trần Ngà, Lễ Thánh Gia
Xem thêm:
Xem thêm:
GIA ĐÌNH
Có cha, có mẹ thì hơn
Không cha, không mẹ như đờn đứt dây
Ca dao giản dị mà hay
Cách nói chất đầy ý nghĩa sâu xa
Chiếc nôi hạnh phúc đơn sơ
Thế nhưng thâm thúy, đậm đà yêu thương
Gia đình là chính thiên đường
Ngay trên trần thế vô thường, người ơi!
Chúa Giêsu đã làm người
Trong gia đình nhỏ sống đời phàm nhân
Tháng ngày vất vả, gian nan
Lao động chuyên cần tạo dựng Thánh Gia
Sớm khuya có Mẹ, có Cha
Làm Con nên Chúa vẫn lo vâng lời
Trần gian là cõi con người
Ba chìm, bảy nổi,… cuộc đời lênh đênh
Nhưng còn có một gia đình
Đó là Hồng Phúc mông mênh cõi trần
Cảm tạ Thiên Chúa từ nhân
Ai cũng có phần là Tổ Ấm riêng
Gia đình là chốn thiêng liêng
Công ơn cha mẹ vô biên, tuyệt vời!
VIỄN ĐÔNG