Thứ Sáu, 3 tháng 5, 2019

SUY NIỆM HẰNG NGÀY - Ngày 03-5-2019

Filled under:

Lời Chúa: Ga 14, 6-14
Khi ấy, Đức Giêsu nói với các môn đệ rằng: “Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy. Nếu anh em biết Thầy, anh em cũng biết Cha Thầy. Ngay từ bây giờ, anh em biết Người và đã thấy Người.” Ông Philípphê nói: “Thưa Thầy, xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha, như thế là chúng con mãn nguyện.” Đức Giêsu trả lời: “Thầy ở với anh em bấy lâu, thế mà anh Philípphê, anh chưa biết Thầy ư? Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha. Sao anh lại nói: “Xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha”? Anh không tin rằng Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy sao? Các lời Thầy nói với anh em, Thầy không tự mình nói ra. Nhưng Chúa Cha, Đấng luôn ở trong Thầy, chính Người làm những việc của mình. Anh em hãy tin Thầy: Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy; bằng không thì hãy tin vì công việc Thầy làm. Thật, Thầy bảo thật anh em, ai tin vào Thầy, thì người đó cũng sẽ làm được những việc Thầy làm. Người đó còn làm những việc lớn hơn nữa, bởi vì Thầy đến cùng Chúa Cha. Và bất cứ điều gì anh em nhân danh Thầy mà xin, thì Thầy sẽ làm, để Chúa Cha được tôn vinh nơi người Con. Nếu anh em nhân danh Thầy mà xin Thầy điều gì, thì chính Thầy sẽ làm điều đó.”
Suy nim 1
Sau khi ông Tôma hỏi Thầy Giêsu về đường (Ga 14, 5), 
thì ông Philípphê lại xin Thầy cho các môn đệ thấy Chúa Cha (c. 8). 
Không rõ Philípphê muốn thấy Thiên Chúa theo kiểu nào, 
bởi lẽ theo niềm tin chung của người Do thái 
không ai thấy Thiên Chúa chí thánh mà sau đó còn sống được (x. Xh 33, 20). 
Dù sao khát vọng được thấy Thiên Chúa là ước mơ chính đáng. 
Thiên Chúa đã thỏa mãn ước mơ mà Ngài đã đặt vào lòng con người. 
Nơi Đức Giêsu, là Ngôi Lời nhập thể và là Con Thiên Chúa, 
chúng ta có thể thấy được Thiên Chúa bằng mắt phàm. 
“Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha” (c. 9).
Nhìn ngắm khuôn mặt Thiên Chúa nơi Đức Giêsu 
chúng ta chẳng những không phải chết, nhưng được sống.
Theo quan niệm của người Do thái, 
sứ giả là đại diện trọn vẹn cho người sai mình. 
Đức Giêsu đã là sứ giả cho Cha một cách tuyệt vời. 
Ngài là một với Thiên Chúa, Đấng sai Ngài: 
“Thầy ở trong Chúa Cha, và Chúa Cha ở trong Thầy” (c. 11). 
Các lời Ngài nói, Ngài không tự mình nói. 
Các việc Ngài làm, Ngài không tự mình làm. 
“Nhưng Chúa Cha, Đấng luôn ở trong Thầy, 
chính Người làm những việc của mình” (c. 10). 
Nhìn những việc Đức Giêsu làm, chúng ta nhận ra đó là việc của Cha. 
Cha làm việc của Cha qua Con của mình là Đức Giêsu.
“Ai tin vào Thầy, người đó sẽ làm được những việc Thầy làm. 
Người đó còn làm được những việc lớn lao hơn nữa, 
bởi vì Thầy đến cùng Chúa Cha” (c. 12). 
Chúng ta vẫn ở trong mùa Phục sinh, mùa của sự sống chiến thắng. 
Đức Giêsu đã về với Chúa Cha và được vào trong vinh quang. 
Khi tin vào Ngài, khi gắn bó với một Đấng phục sinh quyền năng như thế, 
chúng ta có thể làm được những điều như Ngài đã làm: 
trừ quỷ, chữa bệnh, hoàn sinh kẻ chết (Mc, 16, 17-18; Cv 9, 34.40). 
Và như Đức Giêsu, điều vĩ đại mà chúng ta có thể làm cho thế giới hôm nay 
là yêu thương, yêu như Thầy đã yêu, yêu đến hiến mạng.
Hãy mạnh dạn nhân danh Đức Giêsu mà xin, 
vì biết thế nào Ngài cũng làm cho người gắn bó với Ngài. 
Tất cả để Cha được tôn vinh nơi Con (c. 14).
Cầu nguyn:
Lạy Chúa Giêsu,
xin cho con biết con,
xin cho con biết Chúa.
Xin cho con chỉ khao khát một mình Chúa,
quên đi chính bản thân,
yêu mến Chúa và làm mọi sự vì Chúa.
Xin cho con biết tự hạ,
biết tán dương Chúa và chỉ nghĩ đến Chúa.
Ước gì con biết hãm mình và sống trong Chúa.
Ước gì con biết nhận từ Chúa
tất cả những gì xảy đến cho con
và biết chọn theo chân Chúa luôn.
Xin đừng để điều gì quyến rũ con, ngoài Chúa.
Xin Chúa hãy nhìn con, để con yêu mến Chúa.
Xin Chúa hãy gọi con, để con được thấy Chúa.
Và để con hưởng nhan Chúa đời đời. 
Amen.
(Thánh Âu-Tinh)
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.

SUY NIỆM 2

   Muốn được thấy Chúa, được đụng chạm vào Chúa (x. Ga 14, 8) là khát vọng của thánh Philipphê và cũng là của con người. Thỏa mãn được khát vọng này là một điều khó. Về phía Thiên Chúa, Ngài là Đấng thiêng liêng vô hình, Ngài bao trùm cả trời đất trăng sao, cả vũ trụ này cũng không thể chứa nỗi Ngài, nên con người không thể nào chiêm ngưỡng hết, thấy Ngài hết được. Và về phía con người, con người quá nhỏ bé và yếu kém, nên không thể nào nhìn thấy Thiên Chúa mà sống được (x. 2Sm 6, 6-7).

    Ngày xưa, có một vị vua cũng đòi một nhà truyền giáo chỉ cho ông ta thấy Chúa, rồi ông mới tin. Nhà truyền giáo dẫn vị vua ra ngoài cung điện, chỉ lên mặt trời, và nói: nhà vua cứ nhìn lên mặt trời thật lâu rồi sẽ thấy Chúa. Nhà vua nhìn lên mặt trời khoảng một vài phút, đến lúc không thể nhìn thêm được nữa, thì mới quay sang hỏi nhà truyền giáo: Ông muốn cho tôi mù mắt hay sao mà cứ bắt tôi nhìn lên mặt trời, sao tôi nhìn nỗi. Lúc này, nhà truyền giáo mới nói: Mặt trời chỉ là thụ tạo nhỏ bé của Chúa, vậy mà ông còn nhìn không nỗi, sao ông dám nhìn Thiên Chúa cao sáng mà có thể sống được?

    Thế nhưng, vì tình yêu, Thiên Chúa đã hạ mình, trút bỏ vinh quang, trở nên giống phàm nhân, sống như người trần thế (x. Pl 2, 6-7) để con người có thể nhìn thấy và đụng chạm vào Ngài, cũng như để mặc khải cho con người biết về Thiên Chúa và con đường cứu độ Thiên Chúa dành cho con người. Vị Thiên Chúa trở thành xác phàm đó chính là Chúa Giêsu, như lời Người khẳng định trong câu trả lời cho thánh Philipphê: "Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha… Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy…” (Ga 14, 9-11). Quả thật, Chúa Giêsu chính là Thiên Chúa thật, và các việc vĩ đại Ngài đã làm minh chứng cho điều đó.

Lạy Chúa Giêsu, sau khi đã nhận biết tình yêu và thần tính đích thực của Chúa, thánh Philipphê và thánh Giacôbê tông đồ đã hy sinh mạng sống để làm chứng cho Chúa, xin cho chúng con cũng biết noi gương các ngài mà dùng đời sống của chúng con để làm chứng cho Chúa. Amen. 


GKGĐ Giáo Phận Phú Cường