Thứ Sáu, 26 tháng 2, 2016

5 Phút cho Lời Chúa 26/2/2016

Filled under:


TÌNH YÊU MẠNH HƠN SỰ CHẾT
“Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên đá tảng góc tường. Đó chính là công trình của Chúa, công trình kỳ diệu trước mắt chúng ta.” (Mt 21,42)
Suy niệm: Qua dụ ngôn này, Chúa Giê-su vừa ám chỉ đến cái chết dã man mà các Thượng tế và Pha-ri-sêu gây ra cho mình, vừa loan báo về sự phục sinh mà Thiên Chúa quyền năng sẽ thực hiện cho Ngài. Với sự phục sinh ấy, Thiên Chúa tuyên bố rằng tình yêu mạnh hơn sự chết, lòng thương xót mạnh hơn tội lỗi của con người. “Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên đá tảng góc tường. Đó chính là công trình của Chúa, công trình kỳ diệu trước mắt chúng ta.” Vâng, Chúa Giê-su chính là tảng đá bị giới lãnh đạo Do Thái loại bỏ bằng cái chết trên thập giá.  Thế nhưng, cái chết hy sinh ấy trở thành nguồn ơn cứu độ tha tội cho con người, là cửa ngõ khai mở nguồn sống mới cho nhân loại.
Mời Bạn: Màu tím của mùa Chay dù không phủ lên khuôn mặt bạn lớp khăn tang của buồn sầu, tang thương, nhưng là màu báo hiệu mùa sám hối, cầu nguyện và chay tịnh, để hướng bạn về cái chết và sự phục sinh của Chúa Ki-tô. Lời Chúa hôm nay mời gọi bạn hãy tin tưởng phó thác vào lòng thương xót của Chúa,  sám hối trở về để được Chúa xót thương tha thứ qua bí tích Hòa giải.
Sống Lời Chúa: Đọc kinh Lòng Thương Xót hoặc ít là mỗi ngày một lần nhìn lên Thánh giá đấm ngực và đọc: “Vì cuộc Khổ nạn đau thương của Chúa Giê-su, xin thương xót chúng con và toàn thế giới.”
Cầu nguyện: Lạy Chúa, do tội lỗi chai lì, con không biết thương xót người khác, cũng chẳng quan tâm yêu mến Chúa. Xin dủ lòng thương xót tha thứ cho con, và ban ơn nâng đỡ để con biết yêu mến Chúa và yêu thương nhau. 

THÁNH ALÊXANĐRIA
THƯỢNG PHỤ
(kh. 250 - kh. 326)
Cho tới nay, không một nguồn văn sử liệu nào cho chúng ta biết sinh quán và thời niên thiếu của thánh nhân. Chỉ biết ngài sinh vào quãng năm 250, và sau khi chịu chức linh mục đã giữ một địa vị quan trọng trong hội đồng giáo sĩ thành Alêxanđria. Với bản tính khoáng đạt, hiền dịu, cởi mở và khiêm tốn, Alêxanđria luôn lấy tình yêu mà cư xử với mọi người, nhất là người nghèo khổ. Chính Alêxanđria là người đầu tiên đã xin cho Ariô miễn bị trục xuất khỏi thành Alexanđria và được lĩnh chức linh mục.
Đức Tổng giám mục Phêrô qua đời, cha Achillô lên kế vị, nhưng năm tháng sau Đức Achilô cũng tạ thế và cha Alêxanđria được chọn lên làm Giám mục, năm 315. Theo Philôtô (Philostorge), người thân bè Ariô, thì nhờ sự ủng hộ của Ariô, bấy giờ đang làm cha sở Boculin mà thánh Alêxanđria đắc cử làm Giám mục. Nhưng theo sử gia Thêôđôrê thì trái hẳn. Ariô không đồng ý mà còn tìm mọi cách ngăn cản việc đề cử cha Alêxan làm Giám mục. Thái độ ghen tương điên cuồng ấy mỗi ngày một rõ rệt thêm.
Mấy năm đầu đời Giám mục, thánh nhân được yên trí đủ để làm việc cho giáo phận và cho cả Giáo hội, trừ việc tranh luận đối địch về ngày mừng lễ phục sinh mà Cresconiô đề xướng và đem việc để nhờ vua Contantinô phân xử. Nhân cơ hội, họ tố cáo ngài nhiều điều, nhưng ngài vẫn thản nhiên, nhiệt thành với việc truyền giáo. Đời sống thánh Alêxanđria có ảnh hưởng nhiều đến đời sống thánh Athanasiô. Sau này cả hai thành cột trụ chống lại bè rối Ariộ
Thánh nhân rất để ý đến việc cải tân hàng giáo phẩm giáo phận: ngài truyền chức cho những vị chân tu đã biết thánh hoá mình bằng đời cầu nguyện trong cảnh tịch liêu. Ngài sung sướng được chọn những vị có đời sống tu trì đạo hạnh để làm Giám mục giáo phận xứ Ai Cập. Chính ngài cổ động xây nhà thờ thánh Thêona đồ sộ và nguy nga hơn thánh đường thành Alexanđria bấy giờ.
Nhưng hoạt động đáng kể nhất cũng là biến cố quan trọng nhất trong đời Giám mục của thánh nhân là việc bảo vệ tín lý chống lại những chủ trương sai lạc của Ariô. Không bao lâu Ariô đã bị lột mặt nạ, phơi trần mọi thâm ý phản tín điều. Trong khi Đức Giám mục rao giảng Ngôi Chúa Con bằng Ngôi Chúa Cha, từ đời đời Ngôi Cha sinh ra Ngôi Con cùng một bản thể; thì Ariô lại chủ trương Ngôi Con Thiên Chúa chỉ là một thụ tạo không hơn không kém, và không hiện hữu đồng thời với Đức Chúa Cha. Đức Giám mục Alêxanđria để ý: đầu tiên ngài lấy lời hiền dịu khuyên bảo, cảnh cáo… hầu Ariô khỏi lạc chân lý… nhưng nhiều cuộc đàm đạo qua đi không mang lại một hiệu quả. Ariô lại cố chấp tuyên truyền lập bè đảng, lôi kéo một số các linh mục và tín hữu. Năm 320, thánh nhân triệu tập công đồng gồm 100 Giám mục xứ Ai Cập và Siria. Ngài cho vời Ariô đến cắt nghĩa minh bạch lời dậy của ông. Nhưng nghe những lời ngạo mạn, cố tình phản tín lý căn bản công giáo, cả công đồng cương quyết lên án thuyết lý sai lầm ấy đồng thời tuyên án tuyệt thông nếu Ariô không thành khẩn trở về với Giáo hội. Thay vì vâng phục, Ariô tìm cách phát triển bè rối của ông tại Ai Cập và Palestina. Ông đã khéo lôi kéo được nhiều giám mục, đặc biệt có Êusêbiô Nicôđemi và Êusêbiô Cêsarê thuộc xứ Palestina… Đối lại, Đức Giám mục Alêxanđria biên nhiều thư, cắt nghĩa rõ ràng cho mọi người hiểu thái độ của ngài đối với Ariô, đồng thời nêu lên những điểm sai lầm của ông. Qua những bức thư ấy, càng ngày người ta càng nhận rõ chủ đích cao cả, kết tinh của lòng bác ái, đức tính cương nhu của vị thánh giám mục…
Lợi dụng lòng tin tưởng của Hoàng đế Contantinôpôli, Êusêbiô Nicôđêmi biên thư cho các giám mục Tiểu Á và Cận đông vận động xiết chặt hàng ngũ ủng hộ Ariô và chống lại Đức Giám mục Alêxanđria. Ariô cũng biên thư cho Đức Giám mục trình bầy giáo thuyết của ông. Đồng thời Êusêbiô cổ động triệu tập hai công đồng ủng hộ Ariô, một tại Bitini, một tại Palestina.
Với ý chí cương quyết trung thành bảo vệ chân lý, Đức Giám mục Alêxanđria tìm mọi cách ngăn cản âm mưu của bè rối. Ngài biên thư vạch rõ những âm mưu của Êusêbiô và Ariô trong những công đồng sắp tới. Trong thư ngài nêu cao tinh thần anh dũng, sẵn sàng chết để bảo vệ mọi chân lý thánh thiện của đạo công giáo. Ngài cũng biên thư đệ trình lên Đức Thánh Cha Sylvester về mọi công việc xẩy ra.
Trước tình trạng rối ren của Giáo hôi Đông Phương, Hoàng đế Contantinô, vì sự thúc đẩy của Nicôđêmi đã biên thư trách Đức Giám mục Alêxanđria và Ariô đã gây nên sự náo động vô ích… Người được uỷ nhiệm đem thư đến thành Alexanđria là Ôsiô Côđu vốn lừng danh là khôn ngoan thông thái. Ông cũng được sai đến với nhiệm vụ dàn xếp nhiều vấn đề rắc rối khác. Ôsiô triệu tập một công đồng tại Alêxanđria. Công đồng đề cập đến nhiều vấn đề nhưng vẫn không đưa lại một quyết định nào về sự đàn áp bè rối Ariô. Họ đòi phải có một công đồng chung, Ôsiô trở về Nicômêđia gặp Hoàng đế và kết quả là một công đồng chung được triệu tập tại Nicê. Mặc dầu tuổi già sức yếu, Đức Giám mục Alêxanđria cũng đến dự. Đi với ngài là thầy sáu Athanasiô trẻ tuổi. Tại công đồng, Athana đã làm hãnh diện Đức Giám mục và tỏ ra xứng đáng kế vị ngài sau này. Kết quả công đồng là bè rối Ariô bị luận án… Còn gì vui sướng hơn cho những chiến sĩ anh dũng của Chúa. Họ hân hoan nhìn ngắm những bông hoa đức tin đua nở! Cũng dịp này, Hoàng đế không ngớt lời ca tụng đức tính cao cả và những hoạt động đáng phục của Đức thánh Giám mục. Về tới giáo phận, ngài còn nhận được bức thư của các vị Giám mục thành Nicêa gửi tới khen ngợi.
Sau đó, thánh Alêxanđria càng nỗ lực hoạt động dẹp tan mọi ảnh hưởng của bè rối và mở rộng phạm vi truyền giáo…
Nhưng vừa được năm tháng thì ngài ngã bệnh và từ trần. Người ta nói trong giờ sau hết, chính ngài chỉ định thầy sáu Athanasiô lên kế vị. Ngài qua đời có lẽ vào ngày 17-04-326. Người ta có thể hiểu niềm tin yêu và ngưỡng mộ của lòng dân đối với ngài nồng nhiệt đến mức nào! Họ ngưỡng mộ đức tính đơn sơ khiêm tốn và cương quyết noi theo đức tin anh dũng của thánh nhân. Quả ngài là sứ giả Chúa quan phòng sai đến xây đắp Giáo hội. Vì thế ngay từ thế kỷ IX, Giáo hội Đông phương đã phổ biến sâu rộng lòng tôn kính ngài, và ngày nay khắp thế giới công giáo đều sốt sắng mừng lễ ngài vào ngày 26-02 hằng năm.