Thứ Ba, 9 tháng 10, 2018

SUY NIỆM HẰNG NGÀY - NGÀY 09/10/2018

Filled under:

Lời Chúa: Lc 10, 38-42
38 Trong khi thầy trò đi đường, Đức Giê-su vào làng kia. Có một người phụ nữ tên là Mác-ta đón Người vào nhà.39 Cô có người em gái tên là Ma-ri-a. Cô này cứ ngồi bên chân Chúa mà nghe lời Người dạy.40 Còn cô Mác-ta thì tất bật lo việc phục vụ. Cô tiến lại mà nói: “Thưa Thầy, em con để mình con phục vụ, mà Thầy không để ý tới sao? Xin Thầy bảo nó giúp con một tay! “41 Chúa đáp: “Mác-ta! Mác-ta ơi! Chị băn khoăn lo lắng nhiều chuyện quá!42 Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi. Ma-ri-a đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị lấy đi.”
Suy nim:
Nếu ở Việt Nam mỗi năm có khoảng mười hai ngàn người chết vì tai nạn giao thông, 
thì ở Nhật có ba mươi ngàn người tự sát trong năm qua.
Tai nạn giao thông lắm khi do vội vã, không làm chủ được tốc độ.
Tự sát do áp lực của công việc quá lớn, do căng thẳng, do sợ bị khiển trách.
Xem ra cuộc sống hối hả đã dẫn đến nhiều cái chết thương tâm.
Nhiều người chết bất ngờ vì bệnh tim mạch.
Con người hôm nay có nhiều tiện nghi hơn, nhiều thú vui hơn ngày xưa,
nhưng lại  thiếu sự thanh thản, bình an, trầm lắng.
Trong bài diễn văn ngày 20-08-2006 tại Castel Gandolfo,
Đức Thánh Cha đã cảnh báo về nguy hiểm khi làm quá nhiều công việc.
Ngài trích lời thánh Bênêđictô: bị quá tải thường dẫn đến sự chai đá của con tim,
tinh thần bị thương tổn, trí khôn bị mất và ơn Chúa bị phân tán.
Ngài khẳng định lời nhắc nhở này cũng áp dụng cả cho ngài và cho mọi người. 
Không được đánh mất mình trong công việc :
đó là tâm niệm của người lãnh đạo trên một tỉ người Công Giáo khắp thế giới.
Bài Tin Mừng hôm nay cho ta thấy một giây phút thư giãn của Đức Giêsu.
Trên con đường nay đây mai đó của một người rao giảng,
Đức Giêsu cũng có lúc dừng chân.
Một ngôi làng quen thuộc, một mái nhà ấm cúng, một bữa ăn ngon,
tất cả như một ốc đảo xanh tươi đem lại cho Thầy trò hạnh phúc
sau những vất vả, nhọc mệt, hiểm nguy và thiếu thốn.
Hầu chắc ngôi làng này ở Bêtania, gần Giêrusalem.
Hai chị em Mácta và Maria đã được nhắc đến trong Tin Mừng Gioan.
Mácta là người đón khách và nấu nướng (Ga 11, 20; 12, 2),
còn Maria thì hay phủ phục dưới chân Đức Giêsu (Ga 11, 32; 12, 3).
Những nét này ta lại thấy trong bài Tin Mừng hôm nay theo Luca.
Mácta vẫn là người ra đón Chúa, Maria vẫn là người ngồi duới chân Chúa.
Một người thiên về hoạt động, một người có vẻ trầm hơn.
Nhưng cả hai đều được Đức Giêsu quý mến (Ga 11, 5).
Chúng ta cần chiêm ngắm cuộc chia sẻ của Đức Giêsu với chị Maria.
Chị ngồi bên chân Chúa và lắng nghe lời Người (c.39).
Đức Giêsu là người nói và chị Maria là người nghe.
Ngài có thể đã chia sẻ với chị  về đời sống nội tâm và việc tông đồ của ngài.
Được chia sẻ và có người nghe mình chia sẻ là một hạnh phúc.
Còn chị Maria thì sung sướng được ngồi nghe trong tư thế của một môn đệ.
Người ta có cảm tưởng chị có thái độ thụ động khi nghe.
Thật ra để lắng nghe cần tích cực mở tai và mở lòng.
Lắng nghe Lời Chúa là cần trước khi đem ra thực hành.
Mácta đón Chúa vào nhà, 
còn Maria đón Lời Chúa vào tâm hồn mình.
Có thể định nghĩa cầu nguyện là ngồi và lắng nghe Chúa nói.
Một số người tưởng cầu nguyện là phải nói thật nhiều cho Chúa nghe.
Thật ra Chúa muốn bày tỏ cho ta những ước mơ của ngài về ta,
nên ta cũng cần dành khoảng lặng cho ngài.
Nghệ thuật đối thoại cũng là nghệ thuật thinh lặng lắng nghe.
 Trong khi Maria ngồi nghe Chúa nói,thì Mácta tất bật dưới bếp.
Mácta bối rối về nhiều chuyện phục vụ (peri pollên diakonian, c. 40). 
Chị sợ bữa ăn không được chuẩn bị chu đáo và kịp thời. 
“Em con để con phục vụ một mình”: chị thấy cô đơn trong công việc. 
“mà Thầy không quan tâm sao?”: chị nghĩ lẽ ra Thầy nên để ý chuyện ấy. 
“Xin Thầy bảo em giúp con một tay”: chị muốn Maria xuống bếp giúp chị. 
Mácta thật là người tốt, chị muốn tiếp đãi Đức Giêsu đàng hoàng. 
Nhưng có lẽ chị quên rằng Maria cũng đang tiếp đãi Đức Giêsu, 
và ngài rất vui với cách tiếp đãi đó. 
Nếu đưa Maria xuống bếp phụ cho chị, thì Thầy Giêsu nói chuyện với ai? 
Chúng ta cũng dễ say mê làm việc của Chúa, đến nỗi quên cả việc gặp Chúa. 
Có khi chúng ta coi trọng hiệu quả của công việc ta làm cho Chúa 
mà quên dành giờ cho Chúa. 
Cầu nguyện là ở với Chúa, nghỉ ngơi bên Chúa, 
sống tình bạn với Chúa như hai người ngồi bên nhau. 
Đức Hồng Y Nguyễn văn Thuận nhắc ta đặt Chúa lên trên việc-của-Chúa.
Đức Giêsu thông cảm với nỗi căng thẳng, âu lo của Mácta
thể hiện trên khuôn mặt và giọng nói của chị. 
Ngài nhẹ nhàng gọi tên chị hai lần : “Mácta, Mácta ơi !” 
“Chị băn khoăn lo lắng về nhiều chuyện quá!” (peri polla, c.41). 
Câu này ngài cũng muốn nói với từng người chúng ta. 
Chúng ta cũng lo nhiều chuyện, gánh nhiều trách nhiệm. 
“Chỉ có một chuyện cần mà thôi”: ngài mời ta tập trung vào một chuyện cần.Lo nhiều chuyện làm ta bị phân tán. 
“Maria đã chọn phần tốt nhất” : 
ngồi dưới chân Chúa là một chọn lựa nghiêm chỉnh giữa những công việc bề bộn. 
Đặt Chúa lên trên và lên trước mọi việc khác là một chọn lựa không dễ dàng.
Dù sao Mácta là một thánh nữ, được Giáo Hội kính nhớ trong Phụng vụ.
Chúng ta phải làm Mácta, tận tụy với việc của Chúa, không phải việc của mình, 
như thế ta sẽ bình an hơn khi thất bại, khiêm tốn hơn khi thành công. 
Chúng ta phải làm Mácta, nhưng không được lo lắng, bôn chôn. 
Chúng ta làm mọi việc trong an tĩnh, thư thái, vui tuơi, hài hước, 
bởi lẽ Chúa chẳng đòi ta làm quá sức mình. 
Chúng ta phải làm Mácta, đảm đang lo nhiều việc, nhưng không được tự hào,
coi thường những người thiếu khả năng, bệnh tật,
hay đánh giá người khác dựa trên hiệu quả công việc. 
Chúng ta phải làm Mácta, nhưng không cần ai để ý (c.40). 
không coi việc mình làm là quan trọng hơn việc người khác, 
vì biết rằng Chúa ban cho mỗi người mỗi việc để phục vụ cho toàn thân.
 Cuộc sống hôm nay khiến ta khó làm Maria.
Nhưng phải cố dành giờ để làm Maria mỗi ngày. 
Phải thu xếp để được làm Maria, để có người thay mình làm Mácta. 
Nghe lời Chúa sẽ dẫn tới hành động: đó là xây nhà trên đá. 
Cuối cùng đời sống chúng ta là kết hợp của Mácta và Maria : 
vừa đón Chúa như Mácta, vừa tiếp Chúa như Maria, 
vừa làm việc của Chúa, vừa gặp gỡ chính Chúa, 
vừa hoạt động, vừa chiêm niệm, 
nhưng lúc nào cũng hướng về Chúa.
 Cầu nguyn:
Khi bị bao vây bởi muôn tiếng ồn ào,
xin cho con tìm được những phút giây thinh lặng.
Khi bị rã rời vì trăm công ngàn việc,
xin cho con quý chuộng những lúc
được an nghỉ trước nhan Chúa.
Khi bị xao động bởi những bận tâm và âu lo,
xin cho con biết thanh thản ngồi dưới chân Chúa
để nghe lời Người.
Khi bị kéo ghì bởi đam mê dục vọng,xin cho con thoát được lên cao
nhờ mang đôi cánh thần kỳ của sự cầu nguyện.
Lạy Chúa,
ước gì tinh thần cầu nguyện
thấm nhuần vào cả đời con.
Nhờ cầu nguyện,
xin cho con gặp được con người thật của con
và khuôn mặt thật của Chúa.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.

Suy niệm 2

Tin Mừng hôm nay, thánh Luca cho thấy hai thái độ đón tiếp khách của hai chị em Mattha và Maria đối với Chúa Giêsu. Cả hai đều tiếp đón Chúa nồng hậu, quý và yêu mến khách. Hai thái độ ấy đều đáng trân trọng. Nhưng Chúa Giêsu lại đánh giá cao thái độ của cô em Maria, khi nói với chị Mattha: “Con lo lắng nhiều việc quá. Chỉ có mỗi một việc cần mà thôi. Maria đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị ai lấy mất”. 

Cuộc đời này cần có những Mattha và rất cần những Maria. Đúng hơn, chính bản thân bạn và tôi phải vừa là Mattha, nhưng cũng vừa là Maria. Nghĩa là biết quân bình giữa lao động và cầu nguyện. 

Ngay cả khi vì cuộc sống, ta trở nên mỏi mệt nhất, chán chường nhất, nếu biết luôn gắn bó với Chúa bằng đời sống cầu nguyện, và có thói quen dâng lên chúa những tâm sự của riêng mình, chính lúc ấy, những giới hạn ấy của thân xác sẽ trở nên hoa trái cứu độ tuyệt vời. 

Mẹ Têrêsa thành Calcutta thích làm việc và rất đam mê cầu nguyện. Khi còn sống, mỗi ngày, Mẹ phải giải quyết một số lượng công việc vô cùng lớn. Nhất là Mẹ quá bận rộn vì tha nhân và các việc bác ái, nhưng không bao giờ bỏ các giờ đọc kinh, cầu nguyện. 

Ban sáng, Mẹ dậy sớm cầu nguyện một giờ đồng hồ. Trước khi làm việc gì, Mẹ đều bắt đầu bằng việc cầu nguyện. Nhất là những công việc càng khó khăn bao nhiêu, càng vượt quá sức mà Mẹ phải giải quyết, Mẹ càng cầu nguyện nhiều hơn, sốt sắng hơn. Trong các công tác của mình, cũng như trong khi đang làm việc, Mẹ đều hiến dâng cho Thiên Chúa. 

Nếu Mẹ Têrêsa không liên hệ chặt chẽ với Chúa như vậy, chắc chắn số lượng công việc quá lớn, sẽ làm Mẹ chán nản lắm, mệt mỏi lắm, do đó sự bực tức, gắt gỏng cũng không phải là ít. 

Ngược lại, chính nhờ sự cầu nguyện, Mẹ được nối kết với nguồn sức mạnh tối cao của Thiên Chúa. Vì thế, mọi người nhìn nhận rằng Mẹ trở nên hiền lành, nhân từ, khiêm nhu, rộng lượng, rất đáng yêu, v.v.

Từ thái độ của chị em Mattha, Maria và thái độ đáp trả của Chúa Giêsu, đến gương của Mẹ Têrêsa, cho ta hiểu rằng, ơn cứu rỗi không tùy thuộc vào số lượng công việc đã làm, nhưng tìm thấy nó trong mối liên hệ và hiện diện giữa ta với Chúa cùng đồng loại quanh mình, khi làm việc và cầu nguyện. Vì thế, bạn và tôi hãy sống như có Chúa đang hiện diện với mình trong công việc, trong sự cầu nguyện, và hãy sống như mình đang sống trong Chúa qua mỗi bước đi, nụ cười, lời nói, hành vi... thường nhật của mình. 

GKGĐ Giáo Phận Phú Cường