Thứ Tư, 5 tháng 9, 2018

Phút suy niệm ngày 5/9/2018

Filled under:

Phút suy niệm ngày 5/9/2018
"Ta còn phải rao giảng Tin Mừng nước Thiên Chúa cho những thành khác, bởi chính vì thế mà Ta đã được sai đến". 
Đức Giêsu xuống trần gian, rao giảng mầu nhiệm Nước Trời; đó là cội nguồn và là nơi hạnh phúc muôn đời. Suốt 3 năm rao giảng, Đức Giêsu không mệt mỏi, không buồn chán, ngược lại Ngài hăng say chu toàn sứ vụ Đức Chúa Cha giao cho.
Là môn đệ Chúa, chúng con được Chúa sai đi cũng để làm công việc chính yếu là rao giảng và làm vinh danh Chúa.
Vậy mà.
Lạy Chúa, giữa một xã hội đầy nghi kỵ, đầy những đòi hỏi vật chất, nhiều khi chúng con không nhận ra đầu là mục đích của cuộc sống, chạy theo phù phiếm xa hoa mà ngỡ văn minh lịch sự, xa rời anh em để mình là kẻ cả...Lạy Chúa xin thương xót và tha thứ. Xin cho chúng con nhận ra mục đích sống, và chu toàn mỗi ngày, để làm vinh danh Chúa. Xin cho chúng con cảm được niềm vui tràn đầy này, để cuộc đời chúng con luôn bình an. Amen.




Tôi Tớ Thiên Chúa Anacleto Gonzales
(1890 - 1927)

Khi là sinh viên luật trong thời kỳ Công Giáo bị bách hại ở Mễ Tây Cơ, Anacleto Gonzales cảm thấy cần phải đương đầu với các giáo sư vô tôn giáo, và vì thế anh đã quy tụ các sinh viên Công Giáo trong một tổ chức với mục đích bảo vệ Giáo Hội. Chính anh gia nhập dòng Ba Phanxicô. Tin tưởng ở sức mạnh của báo chí, anh sáng lập tờ tuần báo lấy tên Word (Lời), và thường xuyên viết bài cho các tờ báo Công Giáo khác. Anh cũng sáng lập tờ tuần báo thứ hai lấy tên Sword (Kiếm). Nhiều lần nhà cầm quyền đã bịt miệng anh bằng cách tống giam. Nhưng anh lại dùng năng lực của mình trong việc rao giảng Tin Mừng cho các bạn đồng tù.

Sau cùng nhà cầm quyền quyết định dùng Anacleto như một tấm gương để cảnh cáo. Vì anh từ chối không chịu tiết lộ nơi trú ẩn của đức tổng giám mục, anh bị treo lên cao, bị đánh bằng roi và bị rạch bằng dao. Anacleto vẫn giữ im lặng, và anh nói với một tên lý hình, "Tôi hoạt động một cách vô vị lợi để bảo vệ chính nghĩa là Đức Kitô và Giáo Hội. Anh giết tôi, nhưng chính nghĩa ấy sẽ không chết với tôi. Tôi sẽ ra đi, nhưng tôi tin chắc rằng từ thiên đàng tôi sẽ nhìn ngắm sự chiến thắng của đạo trên quê hương tôi."
Anacleto bị một lưỡi lê đâm xuyên qua người và sau cùng anh từ trần vì hàng loạt viên đạn bắn vào thân thể. Đó là ngày 1 tháng Tư, 1927. Anh để lại một vợ và hai con nhỏ.


Đám tang của anh tạo nên một sức sống đức tin mãnh liệt nơi các tín hữu với những tiếng hô to "Viva Christo Rey!" (Vạn tuế Vua Kitô!), tất cả là nhờ sự hy sinh của một giáo dân đã sống và chết vì nước trời.