10,000 người rước kiệu Thánh Thể trên đường phố Liverpool
Trong bài “A Remarkable Thing Just Happened in Liverpool, England” – Một chuyện thật đáng kể vừa xảy ra tại Liverpool, Anh quốc, được đăng trên tờ National Catholic Register của hệ thống truyền hình Công Giáo Mỹ EWTN hôm thứ Tư 12/9, phóng viên K.V. Turley ghi nhận như sau:
Một chuyện thật đáng kể vừa xảy ra tại Liverpool, Anh quốc
Sự kiện hôm Chúa Nhật là cuộc rước Công Giáo lớn nhất ở Anh kể từ sau chuyến tông du của Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II tới Anh vào năm 1982.
Chúa Nhật tuần trước người Công Giáo đã bước đi dưới cơn mưa tầm tã.
Khoảng 10,000 người tụ tập tham dự cuộc rước Công Giáo lớn nhất ở Anh kể từ sau chuyến tông du của Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II vào năm 1982. Hành động này là đỉnh cao của Đại hội Thánh Thể 2018 vừa diễn ra tại Liverpool.
Đây là một cuộc rước Thánh Thể với một sự khác biệt.
Trên các đường phố của Anh, đó là một hành động thờ phượng rất công khai - một hành động của đức tin đặt nơi Mình, Máu, Linh hồn và Thần tính của Chúa Kitô.
Cuộc rước diễn ra vào thời điểm Giáo hội của Chúa Kitô đang trong quá trình thanh tẩy đau đớn nhưng cần thiết.
Do đó, trời mưa và bầu trời xám xịt của nước Anh thật là phù hợp. Vì ở đây người ta gặp thấy một suối nước mắt khi tiến bước bên cạnh Đấng đã bị đóng đinh một lần nữa trong thân thể của những người vô tội bị thương tổn bởi những người xưng mình là Kitô hữu, nhưng hành động của họ, lại gây ra đau thương cho chính Thầy của mình.
Đức Hồng Y Tổng Giám mục Vincent Nichols nói với những người tham gia rằng cuộc rước này được thực hiện theo tinh thần cầu nguyện và sám hối ... không một chút tự hào hay cảm thức chiến thắng nào trong các bước đi của chúng ta … Về nhiều phương diện, cuộc rước của chúng ta là một hành vi sám hối công khai trong đó chúng ta hướng về Chúa Giêsu Kitô, Đấng mà chúng ta đã đóng đinh Ngài ... Hôm nay chúng ta như những kẻ ăn mày tìm kiếm sự tha thứ trong khi đặt những gánh nặng, những thương tổn, thiệt hại và ngờ vực của chúng ta dưới chân Thánh Giá .”
Đây là một đám rước với một đích điểm duy nhất trong tầm nhìn: Golgotha.
Đại hội Thánh Thể đầu tiên đã diễn ra ở Anh vào năm 1908. Đối với một tôn giáo đã bị nghiền nát, bị bách hại, và cuối cùng đã được bao dung trong vùng đất này, đây là một hành động mang tính cách mạng. Không cần phải nói nhiều, Đại hội đó đã gặp nhiều sự chống đối. Các nhà tổ chức Đại hội lúc đó rất muốn có một cuộc rước Thánh Thể qua các đường phố của London. Điều này bị nhiều người coi là quá đáng sau 4 thế kỷ thiết lập Anh Giáo.
Khi khả năng của một cuộc rước Thánh Thể được đưa ra thảo luận, tờ The Spectator số ra ngày 12 tháng 9 năm 1908, ghi nhận những mối quan tâm có thể cảm nhận được vào thời điểm đó trên khắp các đường phố London, trong khi cũng nêu lên một số thông cảm cho cuộc rước mà người Công Giáo đề xuất.
Tờ báo này viết: “Sự kết thúc trang trọng của Đại hội Thánh Thể vào chiều Chúa Nhật sẽ được đánh dấu bằng một ‘Cuộc rước Bí tích Thánh lễ vĩ đại’, theo đúng nghi thức cử hành của Tòa Thánh. Sau đó là kinh chiều tạ ơn Te Deum và Chầu Mình Thánh Chúa. Các tuyến đường đã được lựa chọn cẩn thận trong các đường phố yên tĩnh quanh nhà thờ chánh tòa Westminster, và đã nhận được sự chấp thuận của các cơ quan cảnh sát. Tuy nhiên, thật không may, một cuộc rước như thế ‘rơi vào lệnh cấm’ của điều 26 trong Đạo luật Loại trừ Ảnh hưởng Công Giáo, mà tất cả mọi người tham gia vào cuộc rước này có thể bị phạt với một số tiền phạt đáng kể. Các nhóm Tin Lành không để yên chuyện này, đang kêu gọi nhà cầm quyền cấm cuộc rước theo Đạo luật trên, và kêu gọi Bộ trưởng Nội vụ cũng như tư lệnh cảnh sát phải thực thi đạo luật. Luật pháp là luật pháp, và chúng tôi không phủ nhận rằng trong trường hợp này nó đứng về phe của những người chống đối. Nhưng quan điểm của Tin Lành rất khó bị thách thức ở đất nước này, vì nó ăn rễ rất sâu trong niềm tin của người dân. Hơn nữa người ta tin rằng đừng để phải hối tiếc sâu xa về những điều khó chịu có thể diễn ra trên đường phố, đó không chỉ là một sự bất lịch sự đối với những vị khách của chúng ta – mà còn gieo rắc một sự ngờ vực vào truyền thống tuyệt vời của chúng ta về sự khoan dung .”
Mặc kệ những kẻ mồm nói “khoan dung” nhưng lại ra tay đàn áp, các nhà tổ chức quyết định vẫn tiến hành cuộc rước Thánh Thể. Chính phủ liền gây áp lực lên Đức Hồng Y Francis Bourne, Tổng Giám mục Westminster, khiến ngài cuối cùng phải miễn cưỡng hủy bỏ đám rước.
Tuy nhiên, người Công Giáo vẫn diễn hành qua các đường phố của Westminster, mặc dù không có Thánh Thể. Các tu sĩ của các dòng tu mặc trang phục bình thường nhưng trên tay cầm theo tu phục của họ, vì vào thời điểm đó họ không được phép mặc tu phục Công Giáo trên đường phố. Họ bước đi trong cuộc biểu tình thầm lặng. Người Công Giáo Anh đã tiến bước và làm chứng, ngay cả khi không có Thánh Thể, người ta đã chứng kiến một Nhiệm Thể Chúa Kitô khác. Cuộc rước đó cho thấy lòng kính trọng đối với những thế hệ đã gìn giữ đức tin truyền thống bất kể những nỗ lực xóa bỏ Giáo Hội Công Giáo khỏi đời sống công cộng và sự thù địch với Giáo Hội vào lúc đó của chính quyền dân sự.
Dưới nhiều khía cạnh khác nhau, việc cấm cách không cho rước Mình Thánh Chúa vào năm 1908 rất gần gũi với những gì được chứng kiến 19 thế kỷ trước đó ở một thành phố khác, Giêrusalem, nơi máu của Người chảy ra từ cạnh sườn bị đâm thâu qua.
Ở Anh ngày nay, các cuộc rước Thánh Thể trên đường phố đã được cho phép.
Trong ngày lễ Corpus Christi (Mình Máu Thánh Chúa) năm nay, tôi đã đi qua các con phố của London trong khi một mặt nhật đựng Mình Thánh Chúa được giơ lên cao. Tuy nhiên, có rất ít phản ứng về điều đó. Đám đông đơn giản là vượt qua Ngài với một thái độ thờ ơ. Những người London ở thế kỷ 21 này, bận rộn mua sắm và ngoạn cảnh, sẽ không làm tổn thương Chúa của chúng ta, họ chỉ thờ ơ qua mặt Ngài trên đường phố, dường như không còn ai nhận ra - hay thậm chí quan tâm - Ngài là ai.
Cuối tuần qua, đúng là người Công Giáo bước đi trong một tinh thần sám hối với Bí Tích Thánh Thể qua các đường phố của Liverpool. Đó là phản ứng đúng đắn với những vết thương gây ra trên cơ thể thiêng liêng của Người. Có lẽ, đó là câu trả lời duy nhất, và những bản sao nên được nhân rộng trong các đường phố, các thành phố và các tuyến đường quốc gia trong toàn bộ thế giới Kitô, vì thử thách cay đắng mới nhất hiện nay hoặc là dẫn chúng ta đi cùng Chúa của chúng ta đến Đồi Calvê hoặc là đưa chúng ta vào một vực thẳm trống rỗng không thể hồi đầu. Vì thế, ngay cả dưới bầu trời u ám xung quanh chúng ta, với Đức Mẹ Sầu Bi bên cạnh, chúng ta hãy tiếp tục chống trả các thử thách, với đôi mắt dán chặt trên thân thể đẫm máu của Ngài, trong khi tiếp tục vác trên vai những gì đã được đặt lên chúng ta - cụ thể là Thánh Giá.
Đặng Tự Do
Sự kiện hôm Chúa Nhật là cuộc rước Công Giáo lớn nhất ở Anh kể từ sau chuyến tông du của Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II tới Anh vào năm 1982.
Chúa Nhật tuần trước người Công Giáo đã bước đi dưới cơn mưa tầm tã.
Khoảng 10,000 người tụ tập tham dự cuộc rước Công Giáo lớn nhất ở Anh kể từ sau chuyến tông du của Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II vào năm 1982. Hành động này là đỉnh cao của Đại hội Thánh Thể 2018 vừa diễn ra tại Liverpool.
Đây là một cuộc rước Thánh Thể với một sự khác biệt.
Trên các đường phố của Anh, đó là một hành động thờ phượng rất công khai - một hành động của đức tin đặt nơi Mình, Máu, Linh hồn và Thần tính của Chúa Kitô.
Cuộc rước diễn ra vào thời điểm Giáo hội của Chúa Kitô đang trong quá trình thanh tẩy đau đớn nhưng cần thiết.
Do đó, trời mưa và bầu trời xám xịt của nước Anh thật là phù hợp. Vì ở đây người ta gặp thấy một suối nước mắt khi tiến bước bên cạnh Đấng đã bị đóng đinh một lần nữa trong thân thể của những người vô tội bị thương tổn bởi những người xưng mình là Kitô hữu, nhưng hành động của họ, lại gây ra đau thương cho chính Thầy của mình.
Đức Hồng Y Tổng Giám mục Vincent Nichols nói với những người tham gia rằng cuộc rước này được thực hiện theo tinh thần cầu nguyện và sám hối ... không một chút tự hào hay cảm thức chiến thắng nào trong các bước đi của chúng ta … Về nhiều phương diện, cuộc rước của chúng ta là một hành vi sám hối công khai trong đó chúng ta hướng về Chúa Giêsu Kitô, Đấng mà chúng ta đã đóng đinh Ngài ... Hôm nay chúng ta như những kẻ ăn mày tìm kiếm sự tha thứ trong khi đặt những gánh nặng, những thương tổn, thiệt hại và ngờ vực của chúng ta dưới chân Thánh Giá .”
Đây là một đám rước với một đích điểm duy nhất trong tầm nhìn: Golgotha.
Đại hội Thánh Thể đầu tiên đã diễn ra ở Anh vào năm 1908. Đối với một tôn giáo đã bị nghiền nát, bị bách hại, và cuối cùng đã được bao dung trong vùng đất này, đây là một hành động mang tính cách mạng. Không cần phải nói nhiều, Đại hội đó đã gặp nhiều sự chống đối. Các nhà tổ chức Đại hội lúc đó rất muốn có một cuộc rước Thánh Thể qua các đường phố của London. Điều này bị nhiều người coi là quá đáng sau 4 thế kỷ thiết lập Anh Giáo.
Khi khả năng của một cuộc rước Thánh Thể được đưa ra thảo luận, tờ The Spectator số ra ngày 12 tháng 9 năm 1908, ghi nhận những mối quan tâm có thể cảm nhận được vào thời điểm đó trên khắp các đường phố London, trong khi cũng nêu lên một số thông cảm cho cuộc rước mà người Công Giáo đề xuất.
Tờ báo này viết: “Sự kết thúc trang trọng của Đại hội Thánh Thể vào chiều Chúa Nhật sẽ được đánh dấu bằng một ‘Cuộc rước Bí tích Thánh lễ vĩ đại’, theo đúng nghi thức cử hành của Tòa Thánh. Sau đó là kinh chiều tạ ơn Te Deum và Chầu Mình Thánh Chúa. Các tuyến đường đã được lựa chọn cẩn thận trong các đường phố yên tĩnh quanh nhà thờ chánh tòa Westminster, và đã nhận được sự chấp thuận của các cơ quan cảnh sát. Tuy nhiên, thật không may, một cuộc rước như thế ‘rơi vào lệnh cấm’ của điều 26 trong Đạo luật Loại trừ Ảnh hưởng Công Giáo, mà tất cả mọi người tham gia vào cuộc rước này có thể bị phạt với một số tiền phạt đáng kể. Các nhóm Tin Lành không để yên chuyện này, đang kêu gọi nhà cầm quyền cấm cuộc rước theo Đạo luật trên, và kêu gọi Bộ trưởng Nội vụ cũng như tư lệnh cảnh sát phải thực thi đạo luật. Luật pháp là luật pháp, và chúng tôi không phủ nhận rằng trong trường hợp này nó đứng về phe của những người chống đối. Nhưng quan điểm của Tin Lành rất khó bị thách thức ở đất nước này, vì nó ăn rễ rất sâu trong niềm tin của người dân. Hơn nữa người ta tin rằng đừng để phải hối tiếc sâu xa về những điều khó chịu có thể diễn ra trên đường phố, đó không chỉ là một sự bất lịch sự đối với những vị khách của chúng ta – mà còn gieo rắc một sự ngờ vực vào truyền thống tuyệt vời của chúng ta về sự khoan dung .”
Mặc kệ những kẻ mồm nói “khoan dung” nhưng lại ra tay đàn áp, các nhà tổ chức quyết định vẫn tiến hành cuộc rước Thánh Thể. Chính phủ liền gây áp lực lên Đức Hồng Y Francis Bourne, Tổng Giám mục Westminster, khiến ngài cuối cùng phải miễn cưỡng hủy bỏ đám rước.
Tuy nhiên, người Công Giáo vẫn diễn hành qua các đường phố của Westminster, mặc dù không có Thánh Thể. Các tu sĩ của các dòng tu mặc trang phục bình thường nhưng trên tay cầm theo tu phục của họ, vì vào thời điểm đó họ không được phép mặc tu phục Công Giáo trên đường phố. Họ bước đi trong cuộc biểu tình thầm lặng. Người Công Giáo Anh đã tiến bước và làm chứng, ngay cả khi không có Thánh Thể, người ta đã chứng kiến một Nhiệm Thể Chúa Kitô khác. Cuộc rước đó cho thấy lòng kính trọng đối với những thế hệ đã gìn giữ đức tin truyền thống bất kể những nỗ lực xóa bỏ Giáo Hội Công Giáo khỏi đời sống công cộng và sự thù địch với Giáo Hội vào lúc đó của chính quyền dân sự.
Dưới nhiều khía cạnh khác nhau, việc cấm cách không cho rước Mình Thánh Chúa vào năm 1908 rất gần gũi với những gì được chứng kiến 19 thế kỷ trước đó ở một thành phố khác, Giêrusalem, nơi máu của Người chảy ra từ cạnh sườn bị đâm thâu qua.
Ở Anh ngày nay, các cuộc rước Thánh Thể trên đường phố đã được cho phép.
Trong ngày lễ Corpus Christi (Mình Máu Thánh Chúa) năm nay, tôi đã đi qua các con phố của London trong khi một mặt nhật đựng Mình Thánh Chúa được giơ lên cao. Tuy nhiên, có rất ít phản ứng về điều đó. Đám đông đơn giản là vượt qua Ngài với một thái độ thờ ơ. Những người London ở thế kỷ 21 này, bận rộn mua sắm và ngoạn cảnh, sẽ không làm tổn thương Chúa của chúng ta, họ chỉ thờ ơ qua mặt Ngài trên đường phố, dường như không còn ai nhận ra - hay thậm chí quan tâm - Ngài là ai.
Cuối tuần qua, đúng là người Công Giáo bước đi trong một tinh thần sám hối với Bí Tích Thánh Thể qua các đường phố của Liverpool. Đó là phản ứng đúng đắn với những vết thương gây ra trên cơ thể thiêng liêng của Người. Có lẽ, đó là câu trả lời duy nhất, và những bản sao nên được nhân rộng trong các đường phố, các thành phố và các tuyến đường quốc gia trong toàn bộ thế giới Kitô, vì thử thách cay đắng mới nhất hiện nay hoặc là dẫn chúng ta đi cùng Chúa của chúng ta đến Đồi Calvê hoặc là đưa chúng ta vào một vực thẳm trống rỗng không thể hồi đầu. Vì thế, ngay cả dưới bầu trời u ám xung quanh chúng ta, với Đức Mẹ Sầu Bi bên cạnh, chúng ta hãy tiếp tục chống trả các thử thách, với đôi mắt dán chặt trên thân thể đẫm máu của Ngài, trong khi tiếp tục vác trên vai những gì đã được đặt lên chúng ta - cụ thể là Thánh Giá.
Đặng Tự Do