Thứ Hai, 17 tháng 8, 2015

5 Phút cho Lời Chúa 17/8/2015

Filled under:

ĐỨC KHÓ NGHÈO TRÊN HẾT
Chúa Giê-su nói: “Nếu anh muốn nên hoàn thiện, thì hãy đi bán tài sản của anh và đem cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi.” (Mt 19,21)
Suy niệm: Đức khó nghèo là điều kiện tiên quyết và không thể thiếu để trở thành môn đệ Đức Ki-tô. Chính Thầy Giê-su đã đi con đường đó để cứu chuộc loài người: Ngài đã giáng sinh trong khó nghèo, đã sống một cuộc sống lao động nghèo hèn. Ngài bôn ba rao giảng Tin Mừng như một người lữ khách “không có nơi gối đầu”. Ngài sai các môn đệ lên đường loan báo Tin Mừng trong tư thế một người nghèo “không mang bị gậy, túi tiền, hai áo…” Rồi Ngài đã chết như một người nghèo, được chôn cất trong một ngôi mộ đi mượn. Môn đệ thì phải giống Thầy thôi, phải sẵn sàng dứt bỏ những ràng buộc do của cải có thể làm vướng bận sứ mạng loan báo Tin Mừng : Sống nghèo với người nghèo để có thể “loan báo Tin Mừng cho người nghèo khó”.
Mời Bạn: Nhưng xin bạn nhớ cho rằng trong thế giới ngày nay xuất hiện nhiều hình thức nghèo mới, và về phần bạn, bạn cũng phải từ bỏ cả những thứ tài sản vô hình, lắm khi còn khó hơn từ bỏ những của cải vật chất nữa.
Chia sẻ: Đâu là những hình thức nghèo mới của thời đại hiện nay? Và đâu là những tài sản vô hình mà bạn cần từ bỏ?
Sống Lời Chúa: Hôm nay bạn giảm bớt đi một cái gì đó “của” bạn để dành vào việc phục vụ người khác.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa “vốn giàu sang phú quý nhưng đã trở nên nghèo khó” để cứu độ chúng con. Xin cho con biết sống nghèo để theo chân Chúa loan báo Tin Mừng cho người nghèo khó. (2Cr 8,9)
 

Chân Phước Joan Delanoue
(1666-1736)
Goan Delanoue sinh năm 1666 và là con út trong gia đình mười hai người con. Gia đình ngài có một cơ sở thương mại nhỏ. Khi người mẹ goá bụa từ trần, bà đã để lại cơ sở cho Joan trông coi. Ngài không phải là một cô gái có tâm địa xấu xa, nhưng Joan chỉ nghĩ đến cách làm tiền. Và cũng chỉ vì thích làm tiền, ngài đã phạm nhiều lỗi lầm. Trước đây, ngài là một người ngoan đạo nhưng bây giờ tâm hồn ngài không có chút bác ái. Mẹ ngài thường rộng lượng với người ăn xin. Nhưng Joan, thường chỉ mua thực phẩm khi đến giờ ăn. Vì như vậy, ngài mới có thể nói với những người đến ăn xin rằng: "Tôi không có gì để cho cả."

Với lối sống đó, Joan không có hạnh phúc. Sau cùng, khi ngài hai mươi bảy tuổi, một linh mục thánh thiện đã giúp ngài khởi đầu cuộc sống đức tin một cách chân thành và hăng say. Dần dà, ngài thấy rằng cơ sở thương mại của ngài là để cho đi, chứ không phải để tích trữ. Joan bắt đầu chăm sóc các gia đình nghèo cũng như các trẻ mồ côi. Sau cùng, ngài phải đóng cửa tiệm để có thời giờ chăm sóc họ. Dân chúng gọi căn nhà đầy trẻ mồ côi của ngài là, "Nhà Đấng Quan Phòng." Sau này, ngài thuyết phục các phụ nữ khác đến giúp đỡ. Cuối cùng, họ trở thành các Nư õ Tu của Thánh Anna của Đấng Quan Phòng ở Saumur, nước Pháp.

Sơ Joan sống một cuộc đời rất hy sinh. Ngài thi hành nhiều việc đền tội nặng nhọc. Thánh Grignon de Montfort đến gặp sơ Joan. Lúc đầu thánh nhân nghĩ rằng sự kiêu ngạo đã khiến sơ Joan quá khó khăn với chính mình. Nhưng sau đó, thánh nhân nhận ra rằng tâm hồn sơ Joan thực sự ngập tràn tình yêu Thiên Chúa. Thánh nhân nói: "Hãy tiếp tục con đường mà con đã khởi sự. Thần Khí Chúa luôn ở với con. Hãy nghe theo tiếng Người và đừng sợ."

Sơ Joan từ trần ngày 17 tháng Tám 1736 lúc bảy mươi tuổi. Dân chúng ở Saumur nói rằng, "Bà chủ tiệm buôn nhỏ bé đó đã giúp đỡ người nghèo ở Saumur còn nhiều hơn tất cả các hội viên thành phố gọp lại. Thật là một phụ nữ phi thường! Thật là một người thánh thiện!"

Vào năm 1947, Sơ Joan được Đức Giáo Hoàng Piô XII tuyên phong chân phước, cùng năm với Thánh Grignon de Montfort khi thánh nhân được tuyên phong hiển thánh.