HIỆP THÔNG VỚI HY TẾ CỨU ĐỘ
Đứng gần thập giá Chúa Giê-su có thân mẫu Người. (Ga 19,25)
Suy niệm: Có người nói: “Đàng sau thành công của người đàn ông, có bóng dáng một người phụ nữ.” Còn các sách Phúc Âm thì cho biết bên cạnh Đức Giê-su Ki-tô luôn có bóng dáng của Đức Ma-ri-a; và ngay trong cuộc khổ nạn, cũng có Mẹ đứng gần thập giá của người Con. Giáo Hội có lý khi mừng kính lễ Mẹ Sầu Bi ngay liền sau lễ Suy Tôn Thánh giá Chúa Giê-su. Mẹ Ma-ri-a đã hiệp thông trọn vẹn với Chúa Giê-su trong hy tế cứu độ. Cuộc đời của Mẹ cũng đã thấm nhuộm máu đỏ hy sinh, khi Mẹ dấn thân vào cuộc khổ nạn; con đường Thánh Giá của Chúa Giê-su cũng là con đường Thánh Giá của Mẹ, vinh quang của Chúa Giê-su phục sinh cũng chính là vinh quang của Mẹ được tham dự vào sự Phục Sinh với Chúa Ki-tô.
Mời Bạn: Trên thập giá Chúa Giê-su đã hoàn tất chương trình cứu độ; nhưng hy tế cứu độ không dừng lại nơi Chúa Giê-su và Mẹ Ma-ri-a mà phải được hiện thực hoá trong cuộc đời của chúng ta, của những ai tin theo Ngài: “Ai muốn theo tôi hãy từ bỏ mình vác Thập Giá mình hằng ngày mà theo tôi” (Lc 9,12). Bạn có thái độ, tâm tình nào khi phải gặp thập giá trong đời bạn? Những khổ chế, hy sinh, đau khổ bệnh tật mà bạn gặp trong cuộc sống hằng ngày có trở nên nguồn ơn cứu độ và thánh hóa cho bạn và cho người khác không?
Sống Lời Chúa: Dành ít phút để chiêm ngắm Đức Mẹ đứng dưới chân Thập Giá và xin ơn cảm nhận về ý nghĩa và giá trị của đau khổ.
Cầu nguyện: Lạy Chúa! Xin cho chúng con noi gương Mẹ biết kết hiệp với Chúa Ki-tô chịu khổ nạn để mai ngày được Phục Sinh vinh hiển cùng với Đức Ki-tô đến muôn đời muôn thưở. Amen.
LỄ ĐỨC MẸ SẦU BI
"Những vết thương rải rác trên khắp thân thể của Chúa chúng ta, đã hợp nhất lại nơi trái tim đơn độc của Mẹ Maria" (Thánh Bonaventura)
Hôm qua, Hội Thánh suy tôn Thánh Giá Chúa Giêsu, tưởng nhớ Chúa chịu chết đau thương trên Thập giá để cứu chuộc loài người. Hôm nay, Hội Thánh mời gọi mọi người tưởng niệm những sự thương khó của Đức Maria, Mẹ đã thông phần sự đau khổ với Con, Mẹ đã kết hiệp nỗi thống khổ của Mẹ vào sự thương khó của Con, để cộng tác với Người trong công cuộc cứu rỗi nhân loại.
Mẹ đau khổ biết bao:
- Khi nghe ngôn sứ Simêon tiên báo: Lưỡi gươm sẽ đâm thâu lòng Mẹ.
- Lúc đang đêm Mẹ Con phải chạy trốn sang Ai cập.
- Lúc lạc mất Con, Mẹ phải tìm kiếm ba ngày mới gặp lại trong đền thờ.
- Khi Mẹ đi theo Con trên đường lên núi Sọ, vai vác Thánh Giá mình đầy vết tích máu me.
- Khi thấy Con bị quân lính đóng đinh tay chân vào Thập giá đau đớn xót xa.
- Lúc môn đệ hạ xác Con xuống khỏi thập giá, Mẹ thấy Con chết đau thương tất tưởi.
- Khi ông Giuse Arimathia và cụ Nicôđêmô chôn xác Con trong mồ, Con và Mẹ từ đây xa cách…
Thật đúng là một cuộc tử đạo trong tâm hồn, như lời thánh Bênađô đã nói:
"Cuộc tử nạn của Đức Trinh Nữ được gợi lên trong lời tiên tri của Simêon cũng như trong bài tường thuật cuộc khổ nạn của Chúa. Vị thánh tiên tri già đã nói về trẻ Giêsu rằng:
"Này, Người có mệnh làm dấu gợi lên chống đối, và hướng về Đức Maria ông nói: và hồn bà mũi gươm sẽ đâm thấu ".
"Quả thật, ôi Mẹ diễm phúc, lưỡi gươm đã đâm thâu lòng Mẹ. Nói không đâm thâu lòng Mẹ sao được, khi nó đâm vào thân xác Con Mẹ! Thật vậy, Đức Giêsu tuy là của mọi người, nhưng phải nói đặc biệt là của Mẹ, khi Người đã trút linh hồn thì lưỡi gươm tàn bạo không còn làm tổn thương gì cho linh hồn Người nữa, nó không tha cho kẻ chết mà nó không còn làm hại gì được, nó đâm thủng cạnh sườn Người, nhưng thực ra nó đâm thâu lòng Mẹ. Linh hồn Người không còn ở đó, nhưng có tâm hồn Mẹ, khiến chúng con có thể nói một cách thích đáng rằng: Mẹ còn hơn người tử đạo, vì nơi Mẹ niềm cảm thông đau khổ của Con khiến Mẹ đau đớn hơn cả sự đau đớn trên thân xác".
"Rồi lời sau đây đối với Mẹ không sắc bén hơn lưỡi gươm sao, vì quả thật nó xuyên thủng tâm hồn, đi đến chỗ phân rẽ tâm hồn và tâm linh. Lời rằng: Hỡi Bà, này là con Bà! Ôi! trao đổi gì kỳ vậy? Mẹ được trao Gioan thay vì Giêsu, tớ thay vì chủ, trò thay vì Thầy, con của Giêbêđê thay vì Con Thiên Chúa, người phàm thay vì Thiên Chúa thật. Làm sao khi nghe như thế mà tâm hồn đầy âu yếm của Mẹ không bị đâm thâu, trong khi tâm hồn chúng con dù chai lỳ sắt đá, chỉ nhớ đến thôi, cũng đã tan nát rồi ".