Thứ Ba, 12 tháng 5, 2020

Phút cảm nhận Tin Mừng ngày 12-5-2020

Filled under:

Phút cảm nhận Tin Mừng ngày 12-5-2020
“Thầy để lại bình an cho các con, Thầy ban bình an của Thầy cho các con...” (Ga 14,27).
Sự bình an mà Ðức Giêsu muốn nói đến không phải là không có chiến tranh, nhưng là những ân huệ lớn lao từ Chúa Cha ban cho. Ân huệ này chính là ơn Cứu Ðộ, ơn giải thoát khỏi sợ hãi và nô lệ tội lỗi.
Muốn được bình an của Chúa đòi hỏi chúng con phải chiến đấu, phải hy sinh và phải sống cho Chúa…Bình an trong Chúa là sự bình an thực sự, có khi phải chịu hy sinh hay mất mát nhiều.
Cảm nhận tin mừng: Trong những ngày đại dịch vừa qua, nếu không có niềm tin vào Chúa, chúng con sẽ không có được bình an. Chúng con mong mỏi bình an mà Thiên Chúa ban cho chúng con là bình an trong tâm hồn. Bình an đó chỉ có, khi chúng con chiến thắng được tính tham lam, ích kỷ, hận thù. Bao lâu lòng tham lam, ích kỷ, hận thù vẫn còn, thì chiến tranh, dịch bệnh vẫn còn.
Lạy Chúa, xin ban cho chúng con sự bình an đích thực, để chúng con biết hòa hợp yêu thương nhau, biết tha thứ, bỏ qua những khuyết điểm của nhau. Xin bình an đó ở trong chúng con hôm nay và mãi mãi. Amen.

12 Tháng Năm
Thánh Nereus và Thánh Achilleus
 (thế kỷ I) 

    Những gì chúng ta biết về hai vị tử đạo của thế kỷ thứ nhất là từ các lời chứng của Thánh Giáo Hoàng Damasus trong thế kỷ thứ tư, và được ghi khắc trên tấm bia để tưởng nhớ hai ngài. Nhưng điều dẫn giải này chỉ xảy ra sau cái chết của các ngài đến 300 năm.

    Ðức Damasus kể rằng Nereus và Achilleus là binh lính của đạo quân Rôma và nhiệm vụ của họ là bách hại người Kitô Giáo. Có lẽ hai ngài chẳng có gì chống đối đạo và cũng không muốn đổ máu người vô tội, nhưng họ tuân lệnh chỉ vì sợ chết. Nói cho cùng, đó là nhiệm vụ của một người lính.

    Chúng ta không rõ hai ngài đã trở lại đạo như thế nào, chỉ biết đó là một "phép lạ đức tin." Sau phép lạ này, hai ngài quăng vũ khí và trốn ra khỏi trại, vứt bỏ áo giáp và gươm đao để mặc lấy đời sống mới trong Ðức Kitô. Vì đã từng là những kẻ bách hại, có lẽ các ngài biết rõ hơn ai hết về sự đau khổ đang chờ đợi người Kitô. Tuy nhiên, đức tin đã chiến thắng sự sợ hãi cái chết, và sự chiến thắng của đức tin là sự ngọt ngào nhất mà các ngài chưa bao giờ được cảm nghiệm.

    Chúng ta biết là các ngài đã tử đạo, nhưng Ðức Damasus không cho biết chi tiết như thế nào. Sau này, truyền thuyết nói rằng các ngài phục vụ dưới quyền bà Flavia Domitilla, là cháu gái của Hoàng Ðế Domitian, và đã bị lưu đầy và bị hành quyết cùng với bà khi chính bà này trở lại đạo. Truyền thuyết này có lẽ phát xuất từ sự kiện là hai ngài đã được chôn cất trong một hầm mộ được gọi là nghĩa trang Domitilla.
    Lời Bàn
    Như trong trường hợp của các vị tử đạo tiên khởi, Giáo Hội chỉ biết bám víu vào chút ký ức sơ sài giữa những dữ kiện mù mờ của lịch sử. Nhưng đó là một khích lệ lớn lao cho tất cả Kitô Hữu khi biết rằng chúng ta có một di sản quý báu. Những anh chị của chúng ta trong Ðức Kitô cũng đã sống ở một thế giới giống như chúng ta -- chủ nghĩa quân phiệt, chủ nghĩa vật chất, hung bạo và hoài nghi - tuy nhiên các ngài đã biến đổi tâm hồn nhờ sự hiện diện của Ðấng Hằng Sống. Sự can đảm của chúng ta cũng được phấn khích bởi các anh hùng liệt nữ, là những người đã ra đi trước chúng ta và đã được ghi dấu đức tin nhờ mang lấy thương tích của Ðức Kitô.