Thứ Hai, 16 tháng 3, 2020

SUY NIỆM HẰNG NGÀY 16-3-2020

Filled under:

Lời Chúa: Lc 4, 24-30

(Khi Chúa Giêsu đến thành Nadarét, Ngài nói với dân chúng tụ họp trong hội đường rằng): “Quả thật, Ta bảo các ngươi, chẳng có một tiên tri nào được tiếp đón tử tế ở quê hương mình. Ta bảo các ngươi, chắc hẳn trong thời Elia có nhiều bà goá ở Israel, khi trời hạn hán và một nạn đói lớn hoành hành khắp nước suốt ba năm sáu tháng, nhưng Elia không được sai đến với một người nào trong bọn họ, mà chỉ được sai đến với một bà goá ở Sarépta xứ Siđôn thôi. Cũng có nhiều người phong cùi trong Israel thời tiên tri Elisêô, nhưng không một người nào trong bọn họ được chữa lành, mà chỉ có Naaman, người Syria”.
Vừa nghe đến đó, mọi người trong hội đường đều đầy phẫn nộ. Họ đứng dậy, đẩy Người ra khỏi thành và dẫn Người đến một triền đồi, nơi họ xây thành, để xô Người xuống vực. Nhưng Người tiến qua giữa họ mà đi.

SUY NIỆM 1

Không một tiên tri nào
Người nói tiếp: “Tôi bảo thật các ông: Không một ngôn sứ nào được chấp nhận tại quê hương mình”. (Lc. 4, 24)
Lại thêm một lần đòi dấu lạ. Con người nổi dậy chống Thiên Chúa, họ đòi Ngài phải chứng tỏ sứ vụ tiên tri của Ngài bằng cách làm hài lòng và thỏa mãn họ. Nhưng Thiên Chúa phải cúi phục trước con người sao? Thiên Chúa ban ơn cứu độ, nhưng Ngài chỉ ban cho kẻ tin kính vâng lời Ngài, cho kẻ trông chờ trong kiên nhẫn âm thầm. Ngài đòi có đức tin, vâng lời nhận lãnh biết ơn đối với tất cả tâm tình của họ.
Dân làng Na-gia-rét không nhận biết Đức Giê-su, vì họ phán đoán hoàn toàn theo sở thích loài người. Đức Giê-su là ngôn sứ, Người hành động theo sứ mạng Thiên Chúa.
Không phải những đòi hỏi của người trần ấn định cho hành động của các ngôn sứ, của Đức Ki-tô, các ngài không hành động vì lợi riêng cho mình. Các ngài chỉ hành động theo ý Thiên Chúa. Ngôn sứ không được hành động theo quyết định bản thân mình, nhưng luôn luôn theo quyết định của Thiên Chúa, Đấng đã sai mình.
Thiên Chúa quyết định cho hai ngôn sứ: Ê-li-a và Ê-li-sê đến làm phép lạ cứu giúp những người lương dân, chứ không cứu người đồng hương. Đức Giê-su không hoàn toàn đến thực hiện ơn cứu độ cao cả cho quê hương mình, Người phải đi cứu độ những người dân xa lạ. Thiên Chúa dành cho mình có quyền tự do phân phát ơn cứu độ.
Không ai có thể đòi quyền được ơn cứu độ. Quả thật như vậy, không ai được phép đòi có quyền đó, phải tin ơn cứu độ mình được là nhưng không. Nước Thiên Chúa mà Đức Giê-su rao giảng và thực hiện ơn cứu độ cho những người Thiên Chúa yêu thương. Ơn cứu độ là một ân huệ chứ không do công lao mình làm. Nhưng đó là ân huệ chúng ta được quyền hưởng vì Đức Giê-su đã chết cho chúng ta, và chúng ta phải sống hoàn toàn theo ý Cha của Người, đó là điều kiện căn bản, còn chúng ta vẫn có tự do đón nhận hay từ chối ơn cứu độ.
Nhờ Đức Giê-su, Thiên Chúa đến viếng thăm dân Ngài và ban các ân huệ dồi dào, xưa kia Ngài cũng ban cho dân như vậy qua các ngôn sứ, số phận các ngôn sứ thế nào thì số phận Đức Giê-su cũng vậy.
J.M

SUY NIỆM 2
 
 Đoạn Tin Mừng liền trước đoạn Tin Mừng hôm nay, thánh Luca thuật lại: khi Chúa Giêsu giảng giải Kinh Thánh trong hội đường, mọi người đều tán thành và thán phục những lời hay ý đẹp thốt ra từ miệng Người. Họ ngạc nhiên hỏi nhau: “Ông này không phải là con ông Giuse đó sao?”. Thế nhưng liền sau đó, họ chuyển từ thái độ ngạc nhiên và thán phục sang thái độ phẫn nộ, loại trừ. Tin Mừng hôm nay cho thấy, họ lôi Chúa Giêsu ra khỏi thành, kéo Người lên tận đỉnh núi, để xô Người xuống vực.

Những người dân làng, được nói đến trong Tin Mừng, không chấp nhận và thậm chí còn muốn thủ tiêu Chúa Giêsu, bởi vì đối với họ: Tình thương của Thiên Chúa chỉ dành riêng cho dân được tuyển chọn là dân Do Thái. Còn những người dân ngoại, những người bị coi là tội lỗi thì bị loại trừ ra khỏi tình thương của Thiên Chúa. Chính vì thế, mọi người trong hội đường đầy phẫn nộ khi nghe Chúa Giêsu nói: “Vào thời ông Êlia, khi trời hạn hán suốt ba năm sáu tháng, cả nước phải đói kém dữ dội, thiếu gì bà goá ở trong nước Israel; thế mà ông không được sai đến giúp một bà nào cả, nhưng chỉ được sai đến giúp bà goá thành Xarépta miền Xiđôn. Cũng vậy, vào thời ngôn sứ Êlisa, thiếu gì người phong hủi ở trong nước Ítraen, nhưng không người nào được sạch, mà chỉ có ông Naaman, người xứ Xyri thôi”.

Thật vậy đối với họ, bà goá thành Xarépta và ông Naaman là những người dân ngoại, những người tội lỗi phải bị loại trừ ra khỏi tình thương của Thiên Chúa. Trong khi đó Chúa Giêsu lại cho thấy: Thiên Chúa yêu thương tất cả mọi người. Những người dân ngoại như là bà goá thành Xarépta hay ông Naaman cũng là đối tượng của tình yêu Thiên Chúa. Hơn nữa Chúa Giêsu còn cho họ thấy: chính thái độ cứng tin đã làm cho họ bị loại trừ ra khỏi tình thương của Thiên Chúa.

Những người Nadarét hôm nay không phải là họ không nhận ra những giá trị chân - thiện - mỹ nơi con người Chúa Giêsu. Thế nhưng đối với họ, chân - thiện - mỹ chỉ có giá trị nếu như thuộc về họ, phục vụ cho họ, còn nếu không thì họ sẽ loại trừ ra khỏi cuộc sống của họ. Đối với họ, nếu Chúa Giêsu thật là Đấng Mêssia thì Người chỉ thuộc về họ. Họ là dân riêng của Thiên Chúa, thế nên Đấng Mêssia đến chỉ là để phục vụ họ chứ không phải cho những người dân ngoại, những người bị xem là tội lỗi.

Nếu như khiêm tốn nhìn nhận, chúng ta thấy thái độ của những người Nadarét xưa cũng xảy ra hằng ngày trong cuộc sống của chúng ta. Chúng ta thường có suy nghĩ không ăn được thì đạp đổ, dễ có xu hướng chấp nhận điều gì đó là tốt, là giá trị nếu nó thuộc về và phục vụ cho mình.

Xin Chúa cho chúng con biết sống quảng đại với tất cả mọi người. Xin Chúa đừng để chung con sống ích kỷ. Vì khi chúng con sống ích kỷ, chỉ biết vun vén cho chính mình là lúc chúng ta đang tự loại trừ chính mình ra khỏi tình yêu và ân sủng của Chúa. Amen.

GKGĐ Giáo Phận Phú Cường