Phút cảm nhận Tin Mừng ngày 29/3/2019
“Yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức lực, và yêu người thân cận như chính mình, là điều quý hơn mọi lễ toàn thiêu và hy lễ.” (Mc 12,28b).
Có người nói là: "Yêu mến Thiên Chúa rất dễ, bởi vì chỉ cần đọc kinh, đi lễ đầy đủ là được".
Trong một gia đình, cha mẹ luôn yêu thương con cái. Yêu thương bằng việc lo cho con cái từng miếng ăn giấc ngủ, mong cho con mau lớn để rạng rỡ với Trời, với người. Con cái cũng vậy. tự nhận biết công lao cha mẹ, nên cố gắng học hành, để cha mẹ được vui lòng .Tất cả các thành viên trong gia đình không cần nói lên thành lời, nhưng với tình yêu thương được thể hiện, đã làm cho gia đình được hạnh phúc, bình an.
“Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình) (Ga 15,13). Đức Giêsu đòi hỏi mỗi người là phải yêu mến Thiên Chúa thật lòng. đừng vì một chút hảo huyền nào đó mà chỉ thực hành qua "đầu môi chót lưỡi", để rồi trong lòng rỗng tuếch, làm Thiên Chúa buồn lòng.
Lạy Chúa. Xin Chúa giúp chúng con biết thay đổi cách sống của mình. Chỉ khi nào chúng con kính mến Chúa thật sự, thì chúng con mới dễ dàng yêu thương, quảng đại và sống chan hòa với anh chị em chúng con. Amen.
THÁNH GIONA VÀ BARACHISÊ
CÙNG CÁC BẠN TỬ ĐẠO
CÙNG CÁC BẠN TỬ ĐẠO
Năm 327, ở nước Ba tư có vua tên là Sapor, một ngày vua nổi tiếng trong việc bách hại Giáo hội, phá hủy các đền thờ, thiêu đốt các tu viện và cưỡng ép các giáo hữu chối bỏ Thiên Chúa để thờ các ngẫu thần nhà nước: thần mặt trời, thần lửa và thần nước.
Tại tỉnh Beth Asa có hai anh em Giona và Barachisê là những người sống rất lương thiện và có đức tin mạnh mẽ. Khi nghe tin các giáo hữu bị bắt bớ giam cầm ở Habaham, vì lòng mến Chúa yêu người, hai anh em đã can đảm chẳng quản đường sá xa xôi, tìm đến tận nhà giam xin phép vào thăm và khuyến khích các giáo hữu giữ đức tin vững vàng và trông cậy Chúa. Nhờ vậy mà các giáo hữu kiên gan bền chi cho đến phút cuối cùng.
Thấy việc táo bạo của hai anh em, nhân viên chính phủ liền bắt hai người đem nộp cho toà án xét xử. Khi phải điệu ra trước toà án, quan toà thấy hai anh em can trường vững chí và tuổi còn thanh xuân, liền lấy lời ngon ngọt dụ dỗ các đấng bỏ đạo, vâng lệnh vua mà tế thần nhà nước. Nhưng vô ích, các ngài vẫn một mực xưng đức tin mạnh bạo. Quan toà thấy khó lòng khuyên được hai anh em bỏ đạo, liền truyền giam mỗi người một nơi.
Sau đó, quan toà truyền đem Giona ra tra khảo. Vừa thấy Giona, quan đã ngọt ngào dụ dỗ người bỏ đạo thờ các thần nhà nước, cùng hứa ban thưởng cho người. Nhưng Giona vẫn một mực tuyên xưng đức tin, bằng lời lẽ rất rắn rỏi: "Đội ơn quan, không bao giờ tôi chối Chúa Kitô Đấng muôn đời phải tôn kính, và là nơi cậy trông của mọi giáo hữu, vì có lời Kinh Thánh rằng: "Ai chối bỏ Ta trước mặt người trần, thì Ta cũng chối bỏ nó trước mặt Cha Ta trên trời" (Mat 11, 33).
Thấy Người vẫn cương quyết không chịu bỏ đạo, quan truyền trói người vào cột, lấy cành gai nhọn đánh người, da thịt tơi bời, máu me lai láng. Mặc dầu da thịt tan nát bắn ra từng mảng, nhiều chỗ xem thấy xương, thánh Gioan không chút buồn rầu ta thán, trái lại vẫn giữ nét mặt tươi sáng, và miệng không ngớt ngợi khen Thiên Chúa: "Sáng danh Thiên Chúa là Cha đã ban cho con đức tin mạnh mẽ, lòng cậy vững vàng, và tình mến chứa chan. Xin Chúa thương ban cho con phúc tử đạo, con hằng mong ước". Quan toà thấy không kết quả, khó làm cho người nao núng, một lần nữa hạ lệnh trói chân tay ngài lại và thả xuống hồ nước đông suốt đêm, cho chết rét. Nhưng Thiên Chúa đã gìn giữ ngài không hề nao qua một đêm gian khổ.
Ngày hôm sau đến lượt Barachisê phải điệu ra toà tra hỏi.
Quan toà giả vờ dụ dỗ rằng: "Anh người hôm qua đã bỏ đạo, đã chịu thờ lạy các thần nhà nước. Nay đến lượt người, người hãy bắt chước như vậy, ta sẽ tha cho về nhà".
Barachisê mạnh bạo đáp: "Nếu anh tôi đã trót lỗi phạm mà nghe lời quan, thì tôi đây tôi lại càng phải xưng đạo ra cho mạnh bạo, để làm sáng danh Thiên Chúa. Nhưng việc đó đâu có thể xẩy ra được. Không dại gì người ta lại thờ lạy tà thần là những tượng do tay người trần làm nên. Không đời nào anh tôi lại làm một việc khờ dại như thế."
Thấy người mạnh bạo xưng danh Thiên Chúa và đồng thời còn thoá mạ các thần nhà nước trước mặt toàn dân, các thầy sãi có mặt tại đó lo lắng, vì sợ những lời ngài nói làm cho dân chúng hoang mang, họ đề nghị với toà án xin xét xử và tra khảo ngài ban đêm.
Đêm sau, họ bí mật hội lại, không cho dân chúng biết, cắt đặt lính gác canh phòng cẩn thận, không cho dân đến tham dự. Họ truyền điệu Barachisê ra toà án để tra khảo và khuyên dụ ngài thờ các thần; nhưng vô ích, Barachisê càng mạnh mẽ hăng hái hơn để minh chứng đạo Thiên Chúa và bài bác các tà thần. Đêm đã khuya, họ mệt mỏi mà vẫn không làm cho Barachisê nao núng; họ truyền nung những thanh sắt đỏ, đem đặt trên cánh tay ngài và nói: "Nếu ngươi đánh rơi một thanh sắt nào, là dấu chỉ chắc chắn ngươi đã ưng thuận chối Thiên Chúa để thờ lạy các thần.
Barachisê mạnh bạo trách mắng họ: "Các ngươi là đầy tớ satan, nô lệ của chúa hung ác, ta không sợ lửa thế gian hay tắt, các ngươi hãy coi không một thanh sắt nào phải rơi đâu. Các ngươi cứ việc tìm những hình khổ dữ tợn nữa mà tra tấn làm khổ ta đi; ta sẵn sàng chịu vì danh Thiên Chúa hằng sống".
Nghe vậy, họ liền nổi giận, truyền đổ chì sôi vào mắt mũi, miệng và tai ngài, cùng truyền tống ngài vào ngục, cùm chân xích tay lại và treo lên cho đến sáng.
Hôm sau, lại đến lượt Giona phải ra hầu toà. Các quan toà bảo người: "Này ngươi có thấy không? Ngươi mới chịu khổ một chút dưới ao đêm qua thôi, còn rất nhiều cực hình khác đang chờ đợi ngươi; ngươi hãy mau mau vâng lệnh vua mà thờ lạy các thần nhà nước quen thờ đi".
Giona trả lời: "Các ông lầm to, trong đời tôi chưa có bao giờ được hưởng một đêm cực lạc như đêm qua, vì trong khi đó tôi nhớ đến các sự Thương khó Chúa Kitô đã chịu, tôi cảm thấy vui mừng và được yên ủi để thêm hăng hái can trường".
Các quan toà lại tiếp: "Barachisê em ngươi đã bỏ đạo chê chối Thiên Chúa và thờ lạy các thần nhà nước rồi. Ngươi hãy bắt chước em ngươi, chúng ta sẽ khoan hồng cho ngươi".
Vâng! tôi đã biết em tôi từ bỏ ma quỷ và các thủ hạ nó từ lâu rồi.
Giona! Ngươi xưng danh Thiên Chúa ngươi ra nào có ích gì cho ngươi; nhất là ngươi phải mất sự sống?
Các ông thật mù quáng và ngu dốt; các ông vẫn tự hào là những bậc khôn ngoan. Tôi xin hỏi các ông: một người cất giấu lúa thóc mình trong kho lẫm kín đáo cho khỏi mối mọt mưa gió làm hư hỏng, hay là đem gieo rắc ra để hy vọng thu hoạch mùa gặt dồi dao, đàng nào khôn ngoan hơn? Lúa cũng ví như sự sống, như lời Sách Thánh đã chép: "Ai mất sự sống vì danh Chúa Kitô và tin cậy nơi Ngài, một ngày kia, khi Chúa Giêsu hiện ra trong vinh quang, họ sẽ được gấp trăm ngàn. Còn những bọn gian tà, những quan độc ác, đã khinh chê các giới răn, không tuân giữ luật sẽ phải lửa thiêu muôn đời".
Giona, hãy coi chừng. Sách thánh bịa đặt lừa dối ngươi cũng như nhiều người".
Sách Thánh rất chân thật vì ghi chép những lời chúa hằng sống. Nhờ sách đó mà nhiều người tìm thấy nguồn mạch chân lý dẫn đưa con người đến đường cứu rỗi. Khác hẳn với những triết lý trần tục, có thể sai lầm và lừa dối nhân loại. Các quan toà thấy Giona vẫn một mực can đảm minh chứng đạo Thiên Chúa với những lời lẽ đanh thép, không trông dụ dỗ được. Họ truyền chặt chân tay Ngài ra từng đốt rồi tung ra và nhạo: theo lời ngươi nói, chúng ta tung gieo các đốt chân tay này, ngươi hãy hy vọng mùa gặt tới thu lại đầy đủ và nhiều hơn.
Ngài liền thưa: "Tôi không cần chi nhiều đốt chân tay, ngày Phục sinh, Thiên Chúa sẽ cho tôi một thân xác hoàn toàn đầy đủ và vinh quang sáng chói". Nhưng lý hình vẫn chưa thôi những cực hình dã man họ truyền lột da, cắt lưỡi, bỏ thân xác Ngài vào vạc dầu sôi. Nhưng Chúa làm phép lạ để tỏ ra oai quyền của Chúa: khi vừa bỏ Giona vào vạc dầu sôi liền trào ra hết, còn thân xác người thánh không phải hư hại. Thấy các hình khổ không làm chi được Ngài, cuối cùng họ truyền nghiền nát thân thể Giona, rồi chặt ra từng mảnh ném xuống hồ khô cạn.
Khi đã xử Giona xong, hôm sau họ lại truyền đem Barachisê ra. Các quan toà cũng lấy lời ngọt ngào dụ dỗ người thờ lạy các thần, để cứu thân xác mình cho khỏi chết uổng. Họ nói: "Này Barachisê hãy vâng lệnh vua, rồi về nhà tha hồ mà giữ đạo, không ai làm chi".
Barachisê vẫn một lòng cương quyết thà chết chẳng thà lỗi nghĩa cùng Thiên Chúa, Đấng tạo dựng trời đất mà mọi người phải thờ lạy và hy sinh mạng sống vì Ngài.
Rồi Barachisê đáp lại với các quan toà: "Tôi không tiếc gì cái thân xác này nữa thế mà các ông còn khuyên tôi gìn giữ nó, thân xác tôi là của Thiên Chúa. Người tạo dựng nên nó, nếu các ông tiêu diệt hủy hoại nó, Thiên Chúa quyền phép vô cùng sẽ ban cho tôi một thân xác hoàn hảo hơn trong ngày phục sinh".
Thấy mất công không còn cách nào dụ dỗ cho Barachisê xiêu lòng đổi dạ, họ liền nói với nhau: "Chẳng trông gì bọn cứng đầu này hối cải, chúng ta có trì hoãn cũng mất công vô ích, và nếu đức vua có hay tin, lại càng thêm thịnh nộ. Thôi chúng ta hãy cứ lệnh mà sử tử chúng đi cho rồi".
Bấy giờ lại một loạt hình khổ độc ác được trình bày. Họ truyền lột áo Barachisê và ném vào bụi gai nhọn, rồi lấy cung nỏ bắn tên nhọn vào như mưa. Sau đó họ cho vào máy nghiền nát thân xác ngài ra, trông rất thảm thương, chỉ còn thoi thóp thở, họ truyền đổ nhựa sôi vào miệng ngài để kết liễu đời sống con người mà họ cho là điên dạị Bỗng nhiên một luồng sáng xuất hiện bao phủ xác thánh nhân khiến bọn lý hình hoảng sợ và nhiều người xin nhận Đức tin.
Cùng với hai đấng, có Lagiarô và một số anh em khác cũng được phúc tử đạo.
Sau khi các đấng đã xử tử, có một người tên là Apdissotas đem 5000 đồng đến xin chuộc xác thánh và đem về mai táng. Lòng can đảm và trung thành với Chúa Kitô của các thánh quả là gương mẫu sáng lạn cho chúng ta noi theo và nó nhắc nhở chúng ta rằng dù phải cực hình, dù phải đau khổ đến đâu đi nữa, nếu ta biết can đảm chịu đựng và trung thành với đạo Chúa, chắc chắn chúng ta sẽ được Thiên Chúa ban thưởng bội hậu trên trời. Để lưu truyền gương mẫu ấy cho con cái khắp hoàn cầu, Giáo Hội đã ghi các đấng ấy vào sổ các thánh tử đạo và mừng lễ các ngài vào ngày 29 tháng 03.