Suy niệm Tin mừng CN thứ I Mùa Vọng C - Lm. Giuse Đỗ Văn Thụy
hãy
tỉnh thức và ngẩng cao đầu (Lc 21,25-27.34-36)
Trong cuốn "Giai thoại về những cái chuông" (The legend of the Bells) John Shea có kể một câu chuyện như sau:
Khi Thiên Chúa dựng nên cây cối, Người
ban cho mỗi loài cây một ân huệ. Nhưng ban đầu, khi Người đưa ra một cuộc tranh
luận, để xác định xem ân huệ nào có lợi ích nhất. Người nói với chúng: “Ta muốn
các ngươi phải thức tỉnh và tiếp tục coi sóc cả mặt đất trong vòng bảy đêm”.
Những thân cây còn non rất phấn khởi,
vì được Người tin tưởng giao phó cho một công việc quan trọng như vậy, đến nỗi
trong đêm đầu tiên, chúng nhận thấy việc canh thức không có gì là khó khăn cả. Tuy nhiên, trong đêm thứ hai, thì việc
đó không còn dễ dàng nữa, và trước khi đến lúc rạng đông, một số cây đã lăn ra
ngủ. Trong đêm thứ ba, các thân cây thì thầm nhắc nhở nhau cố gắng giữ mình, để
khỏi bị cám dỗ của cơn ngủ.
Mặc dù vậy, điều này chứng tỏ là quá sức đối với một số cây. Trong đêm thứ tư, lại có thêm vài cây
ngã
gục.
Đến đêm thứ bảy, những thân cây duy
nhất còn tỉnh thức là cây tuyết tùng, cây
thông, cây vân sam, cây linh sam, cây nhựa ruồi và cây nguyệt quế.
Thiên Chúa nói với chúng: “sức chịu đựng của các ngươi thật tuyệt vời! Các ngươi sẽ được ban cho
một ân huệ là giữ được mầu xanh tươi mãi mãi. Các ngươi sẽ trở thành những kẻ
canh gác khu rừng. Ngay cả trong mùa đông dường như mang lại cảnh chết chóc,
thì các ngươi vẫn bảo vệ được sự sống trên những cành cây của các ngươi.” Kể
từ đó, tất cả các cây cối và thực vật đều bị rụng lá và ngủ trong suốt mùa
đông, trong khi đó các cây kể
trên vẫn thường xanh tươi ngay cả trong mùa đông.
Kính thưa cộn đoàn phụng vụ,
Bài Tin Mừng hôm nay cho chúng ta hai điều: hãy tỉnh thức và ngẩng cao
đầu
1.Hãy tỉnh thức
Thế
giới chung quanh có thể ngủ mê hoặc cằn cỗi, nhưng những thân cây xanh vẫn
tiếp tục mang lại lời chứng. Chúng chỉ ra cho chúng ta thấy rằng, trong tư cách
là người Kitô hữu là phải tỉnh thức giữa những kẻ ngủ mê, phải xanh tươi giữa những
kẻ cằn cỗi.
Tỉnh
thức trái với ngủ quên, trái với tình trạng mê mải, bị thu hút bởi một sự việc
gì, khiến ta quên mất điều ta phải nhớ,
điều chúng ta phải làm.
Chúng ta có thể trở nên «mê ngủ», mất tỉnh thức khi ta bị cuốn hút
bởi danh, lợi, và thú vui trần tục. Nhiều người mê mải tìm kiếm tiền bạc, quyền lực…
đến nỗi chẳng những quên đi bổn phận mình phải làm cho tha nhân mà có khi còn
làm những điều bất lợi cho tha nhân.
Bất cứ điều gì có thể làm chúng ta say mê trong cuộc đời, thậm chí là
những điều tốt như công việc, chuyện làm ăn...cũng có thể làm ta mất tỉnh
thức. Ngay cả việc thờ phượng Chúa như dâng lễ, đọc kinh, cầu
nguyện…cũng có thể ru ngủ ta, làm ta quên cả bổn phận mình phải làm cho tha
nhân. Đáng lẽ việc thờ phượng Thiên Chúa đích thực phải giúp ta ý thức đến bổn
phận của ta đối với tha nhân một cách hữu hiệu. Vậy, một cách cụ thể, tỉnh thức
chính là luôn thờ phượng Thiên Chúa và đồng thời cũng
phải quan tâm đến tha
nhân, những người anh chị em của chúng ta.
2.Ngẩng cao đầu
Ngày tận thế và ngày mỗi người phải ra đi khỏi trần thế này là một
điều chắc chắn. Ngày đó là ngày đáng sợ cho mọi người, nhưng Chúa bảo chúng ta
đừng sợ vì ơn cứu rỗi đã đến gần. Chính vì thế chúng ta phải phấn khởi và chờ đợi trong tư
thế đứng thẳng và ngẩng cao đầu.
Hãy đứng thẳng là tư thế của con người can
đảm. Can đảm là một điều kiện cần thiết để có sức mạnh mà đối phó với
mọi nghịch cảnh, khó khăn và quyết liệt dứt khoát từ bỏ mọi quyến rũ bất chính.
Chúa dạy chúng ta:”các
con hãy giữ mình kẻo lòng chúng con ra nặng nề”. Chúa nhắc nhở chúng
ta phải canh
chừng và đề phòng những lôi cuốn của thế gian làm cản trở tâm hồn bay lên cao. Ba
điều cản trở được nhắc ở đây là: ăn uống thái quá, chè chén say sưa, lo lắng sự
đời quá mức.
Hãy ngẩng đầu để
nhìn lên chớ không cắm mặt xuống đất. Khi
lòng trí đã ra nặng nề chỉ thấy những sự trên mặt đất thì làm sao chúng
ta có thể thấy được những sự trên trời cao như câu chuyện ngụ ngôn kể về một con chim ưng: "đang khi đói
bụng, nó bay
qua một nông trại, nhìn xuống thấy biết bao nhiêu giun dế. Nó thèm lắm, nhưng
lại sợ chết nên nó phải hạ cánh bay xuống sát mặt đất của nông trại để thương
lượng với bác nông dân. Con chim ưng sẵn sàng đổi cho ông, cứ mỗi
cái lông lấy một con giun. Vì háu ăn, con chim đã ăn quá nhiều giun, và như thế
nó cũng mất đi rất nhiều lông cánh tới độ nó không còn có thể bay lên cao được
nữa. Dù nó biết rằng thân phận của nó là phải bay trên bầu trời cao, nhưng
những con giun đã làm cho nó mê muội rồi quên đi khung trời cao xanh, mà chỉ
biết tới những con giun dưới đất."
Tỉnh
thức theo bài Tin Mừng hôm nay là luôn ý thức được mục đích cuộc đời mình là
sống xứng với phẩm giá cao cả của mình là hình ảnh của Thiên Chúa. Lạy Chúa, có
rất nhiều điều có thể làm chúng con mê ngủ, không tỉnh thức. Xin cho chúng con biết tỉnh thức cũng như biết ngẩng đầu lên để nhìn lên
trời cao, ở đó Thiên Chúa luôn mời gọi chúng con ý thức mình là những người con
của Cha trên Trời và sống xứng đáng là những người con của Thiên Chúa. Amen