Thứ Tư, 28 tháng 11, 2018

SUY NIỆM HẰNG NGÀY - NGÀY 28/11/2018

Filled under:

Lời Chúa: Lc 21, 12-19
Khi ấy, Đức Giêsu nói với các môn đệ rằng: “Anh em hãy coi chừng kẻo bị lừa gạt, vì sẽ có nhiều người mạo danh Thầy đến nói rằng: “Chính ta đây”, và: “Thời kỳ đã đến gần”; anh em chớ có theo họ. Khi anh em nghe có chiến tranh, loạn lạc, thì đừng sợ hãi. Vì những việc đó phải xảy ra trước, nhưng chưa phải là chung cục ngay đâu.” Rồi Người nói tiếp: “Dân này sẽ nổi dậy chống dân kia, nước này chống nước nọ. Sẽ có những trận động đất lớn, và nhiều nơi sẽ có ôn dịch và đói kém; sẽ có những hiện tượng kinh khủng và điềm lạ lớn lao từ trời xuất hiện. Nhưng trước khi tất cả các sự ấy xảy ra, thì người ta sẽ tra tay bắt và ngược đãi anh em, nộp cho các hội đường và nhà tù, và điệu đến trước mặt vua chúa quan quyền vì danh Thầy. Ðó sẽ là cơ hội để anh em làm chứng cho Thầy. Vậy anh em hãy ghi lòng tạc dạ điều này, là anh em đừng lo nghĩ phải bào chữa cách nào. Vì chính Thầy sẽ cho anh em ăn nói thật khôn ngoan, khiến tất cả địch thủ của anh em không tài nào chống chọi hay cãi lại được. Anh em sẽ bị chính cha mẹ, anh chị em, bà con và bạn hữu bắt nộp. Họ sẽ giết một số người trong anh em. Vì danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét. Nhưng dù một sợi tóc trên đầu anh em cũng không bị mất đâu. Có kiên trì, anh em mới giữ được mạng sống mình.”
Suy nim 1
Lúc trời còn tối, ngày 16 tháng 11 năm 1989, tại nước El Salvador,
một nhóm người có vũ trang đã xâm nhập vào Đại Học Trung Mỹ.
Chúng đã giết sáu linh mục Dòng Tên và hai mẹ con người nấu ăn.
Giết xong chúng đã kéo xác ra ngoài vườn và làm những trò man rợ. 
Các linh mục này đều là những nhà trí thức, có ảnh hưởng trong xã hội.
Họ muốn nói lên tiếng nói của người nghèo, chịu cảnh bất công,
muốn chấm dứt cuộc nội chiến kéo dài khiến hơn 70 ngàn người chết.
Họ đã phải trả giá bằng vụ thảm sát bất ngờ,
đã chết như những chứng nhân, những vị tử đạo thời mới.
Chuyện ấy đã xảy ra cách đây hai mươi năm rồi.
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu nói về những cuộc bách hại
xảy ra trước khi Ngài trở lại trong ngày tận thế.
Các môn đệ sẽ phải chịu những gì Thầy mình đã chịu.
Họ sẽ bị bắt, bị ngược đãi, bị tù đày, bị đem ra tòa đạo, tòa đời (c. 12).
Họ sẽ bị nộp bởi chính người thân, bị mọi người thù ghét,
và thậm chí bị giết hại (cc. 16.17).
Tất cả những gì các môn đệ phải chịu đều là vì danh Thầy (cc. 12. 17).
Chính tình yêu trung tín đối với Thầy và giáo huấn của Thầy
đã khiến bao Kitô hữu tự nguyện đón nhận khổ đau và cái chết.
Không phải chỉ chối Thầy cách công khai mới mang tội bất trung.
Không phải chỉ bước qua thập giá mới là phản bội.
Bất cứ khi nào chúng ta bước qua những giá trị ngàn đời của Kitô giáo,
như sự thật, sự sống, công bằng, bác ái, nhân phẩm, tự do, lương tâm,
khi ấy chúng ta chối bỏ Đức Kitô Giêsu.
Bất cứ khi nào chúng ta dám xả thân để sống cho những giá trị đó,
chúng ta đã làm chứng cho Ngài rồi.
Gioan Tẩy Giả đã chết vì nói sự thật mất lòng với Hêrôđê.
Maria Goretti đã chết vì muốn sống trong sạch.
Maximilien Kônbê đã xin chết thay cho người khác vì lòng bác ái.
Tất cả đều được Giáo Hội tôn kính như những vị tử đạo, 
dù họ không chết vì tuyên xưng niềm tin vào Đức Giêsu.
Đối với Đức Giêsu, giây phút đứng trước tòa là giây phút quan trọng.
Người môn đệ có cơ hội công khai làm chứng cho Thầy (c. 13).
Đức Giêsu không để họ một mình đối diện với sức mạnh của quyền uy.
Ngài hứa sẽ giúp họ trả lời những cáo buộc của tòa án (c. 15; Cv 6, 10).
Thế nên họ chẳng có gì phải xao xuyến, lo âu (c. 14).
Tòa án trở thành nơi làm chứng tuyệt vời của người môn đệ.
Điều quan trọng khi bị bách hại là phải kiên trì (c. 19).
Có nhiều kiểu hành hạ nhằm làm cho người môn đệ bỏ cuộc.
Nhưng một sợi tóc anh em cũng không bị mất (c. 18)
nghĩa là Chúa sẽ lo từng li từng tí cho môn đệ của mình.
Mạng sống của các môn đệ ở đời này có thể bị mất (c. 16),
nhưng nếu họ kiên trì và trung tín, họ sẽ giữ được nó ở đời sau.
Chúng ta cầu cho nhau được ơn kiên trì giữa thử thách của thời đại mới.
Cầu nguyn:
Lạy Chúa Giêsu, vị tử đạo tuyệt vời,
Chúa đưa chúng con vào thế giằng co liên tục.
Chúa vừa chọn chúng con ra khỏi thế gian,
lại vừa sai chúng con vào trong thế gian đó.
Thế gian này vàng thau lẫn lộn.
Có khi vàng chỉ là lớp mạ bên ngoài.
Xin cho chúng con giữ được bản lãnh của mình,
giữ được vị mặn của muối,
và sức tác động của men,
để đem đến cho thế gian
một linh hồn, một sức sống.
Chúng con chẳng sợ mình bỏ đạo,
chỉ sợ mình bỏ sống đạo
vì bị quyến rũ bởi bao thú vui trần thế.
Xin cho chúng con đừng bao giờ quên rằng
chúng con mang dòng máu của các vị tử đạo,
những người đã đặt Chúa lên trên mạng sống.
Lạy Chúa Giêsu, nếu thế gian ghét chúng con,
thì xin cho chúng con cảm thấy niềm vui
của người được diễm phúc nên giống Chúa. Amen.
 Lm.  Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.

Suy niệm 2

Ngày 19/9/2006, nữ tu Leonella Sgorbati bị những người Hồi giáo quá khích tại Samalia giết chết do bởi lòng thù hận Giáo Hội Công giáo, mặc dầu chị đã dấn thân trong suốt 35 năm để phục vụ cho những người nghèo ở Somalia. Chị bị giết như một “sự trả thù vì bài diễn văn của Đức Giáo hoàng tại Rerengsburg, Đức quốc. Cái chết của chị chỉ là một trong muôn triệu người Công giáo bị bách hại, bị giết chết từ thế kỷ này qua thế kỷ khác. Câu hỏi được đặt ra là tại Giáo Hội Công giáo luôn bị chống đối, thù ghét? 

Vấn nạn này đã được Chúa Giêsu trả lời ngay trong cuộc đời tại thế của Người: “Người ta sẽ tra tay bắt và ngược đãi anh em, nộp anh em cho các hội đường và bỏ tù, điệu anh em đến trước mặt vua chúa quan quyền vì danh Thầy”. Vâng, người ta ghét Giáo Hội Công giáo vì Chúa Giêsu, vì  Người lên án bất công, bênh vực người đơn chiếc thế cô, bảo vệ chân lý, kết án thói khoa trương cao ngạo, và nhất là vì Người dạy yêu thương. Kẻ thù của Chúa không thích yêu thương, nó thích gây hận thù chia rẽ. 

Thế gian nỗ lực lôi cuốn Giáo Hội - hiền thê của Chúa Giêsu - theo thế gian. Nó bất lực trong việc lôi cuốn Giáo Hội, bởi đó, nó căm tức Chúa và tìm mọi cách để hành hạ Giáo Hội. Do đó, Giáo Hội luôn bị người đời chế giễu, công kích, ghét hại, v.v. Nhưng Chúa đã khích lệ: “anh em đừng lo nghĩ phải bào chữa cách nào, vì chính Thầy sẽ chỉ cho anh em nói”.

Vâng, hơn 2000 năm, người ta tìm mọi cách loại trừ Giáo Hội, bắt bớ Giáo Hội, nhưng Giáo Hội vẫn luôn tồn tại. Năm 1903, Jaurès, nhà hùng biện người Pháp, thấy Giáo Hội phải đương đầu với nhiều khó khăn, nhiều người rời bỏ Giáo Hội, ông vui mừng reo lên: “Sóng đưa con thuyền Phêrô vào bờ, bây giờ nước rút, thuyền mắc cạn, nằm trơ trên bãi cát”. Nhưng thực sự, ông đã lầm, nước rút rồi nước lại lên, và con thuyền Phêrô lại tiếp tục ra khơi. 

Chị Leonella trong cơn hấp hối, vẫn thì thào: “tôi tha thứ cho họ”. Đó là cách hành xử của người Kitô hữu đối với kẻ thù. Chính giáo lý yêu thương này như dòng nước làm cho con thuyền Giáo Hội luôn bập bềnh ngoài biển cả không sợ mắc cạn. Như Đức Bênêđictô XVI đã quả quyết: “Đôi khi, một số người đã phải đưa ra những chứng tá tột độ là máu của họ, như đã xảy ra cách đây mấy ngày với nữ tu người Italia, chị Leonella Sgorbati, người đã là một nạn nhân của bạo lực. Chị nữ tu này, người đã phục vụ những người nghèo và những kẻ bé mọn tại Somalia, đã chết trong khi mấp máy lời ‘tha thứ’: ở đây chúng ta thấy một chứng nhân Kitô giáo đích thực, một dấu chỉ hòa bình của nghịch lý cho thấy chiến thắng của tình yêu trên thù hận và sự dữ. Một điều không chút hoài nghi: theo Đức Kitô là điều khó khăn, nhưng, như Ngài đã nói, chỉ những ai liều mất mạng sống vì Ngài, vì Tin Mừng, mới giữ được mạng sống mình (Mc 8,35), trong khi đem lại ý nghĩa đầy đủ cho sự hiện hữu của mình”.

Lạy Chúa, vì danh Chúa, thế gian sẽ ghét chúng con, sẽ tìm cách gạt bỏ chúng con, xin cho chúng con luôn can đảm làm chứng cho đức tin. Vì chỉ có Chúa mới là Đấng mang lại sự sống cho chúng con. Xin đừng để chúng con bỏ cuộc, đừng để chúng con cạn nguồn yêu thương. Amen.

GKGĐ Giáo Phận Phú Cường