Thứ Tư, 10 tháng 4, 2019

SUY NIỆM HẰNG NGÀY - NGÀY 10-04-2019

Filled under:

Lời Chúa: Ga 8, 31-42
31 Vậy, Đức Giê-su nói với những người Do-thái đã tin Người: “Nếu các ông ở lại trong lời của tôi, thì các ông thật là môn đệ tôi;32 các ông sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ giải phóng các ông.”33 Họ đáp: “Chúng tôi là dòng dõi ông Áp-ra-ham. Chúng tôi không hề làm nô lệ cho ai bao giờ. Làm sao ông lại nói: các ông sẽ được tự do? “34 Đức Giê-su trả lời: “Thật, tôi bảo thật các ông: hễ ai phạm tội thì làm nô lệ cho tội.35 Mà kẻ nô lệ thì không được ở trong nhà luôn mãi, người con mới được ở luôn mãi.36 Vậy, nếu người Con có giải phóng các ông, thì các ông mới thực sự là những người tự do.37 Tôi biết các ông là dòng dõi ông Áp-ra-ham, nhưng các ông tìm cách giết tôi, vì lời tôi không thấm vào lòng các ông.38 Phần tôi, tôi nói những điều đã thấy nơi Cha tôi; còn các ông, các ông làm những gì đã nghe cha các ông nói.”39 Họ đáp: “Cha chúng tôi là ông Áp-ra-ham.” Đức Giê-su nói: “Giả như các ông là con cái ông Áp-ra-ham, hẳn các ông phải làm những việc ông Áp-ra-ham đã làm.40 Thế mà bây giờ các ông lại tìm giết tôi, là người đã nói cho các ông sự thật mà tôi đã nghe biết từ Thiên Chúa. Điều đó, ông Áp-ra-ham đã không làm.41 Còn các ông, các ông làm những việc cha các ông làm.” 42 Đức Giê-su bảo họ: “Giả như Thiên Chúa là Cha các ông, hẳn các ông phải yêu mến tôi, vì tôi phát xuất từ Thiên Chúa và bởi Thiên Chúa mà đến. Thật thế, tôi không tự mình mà đến, nhưng chính Người đã sai tôi. 
Suy Niệm 1
Những dân tộc bị đô hộ nhiều năm mới hiểu được giá trị của giải phóng.
Những ai bị cầm tù, bị áp bức mới hiểu được giá trị của tự do.
Những ai đã từng bị vướng vào ma túy, cờ bạc, rượu chè, 
mới hiểu nỗi sướng vui của người thoát khỏi vòng nô lệ của chúng.
Chế độ nô lệ đã cáo chung, nhưng lại thấy xuất hiện nhiều dạng nô lệ mới.
Con người trở nên nô lệ cho chính những sản phẩm tinh tế của mình,
và nhất là không thể giải phóng mình khỏi cái tôi ích kỷ.
Tự do mãi mãi là khát vọng của con người.
Con người vẫn chờ một Đấng Giải Phóng để mình được thật sự tự do.
Những người Do-thái đang tranh luận gay gắt với Đức Giêsu. 
Họ hãnh diện vì mình thuộc dòng dõi ông Abraham, 
nên cho mình là người tự do, chưa hề làm nô lệ cho ai bao giờ (c. 33).
Đức Giêsu lại nhìn tự do theo một chiều hướng khác.
Ai phạm tội thì làm nô lệ cho tội, người ấy không có tự do (c. 34).
Tự do không bắt nguồn từ việc mình thuộc dòng dõi ông Abraham.
Tự do đến từ việc tin vào lời sự thật của Đức Giêsu.
“Nếu các ông ở lại trong lời của tôi…các ông sẽ biết sự thật
và sự thật sẽ cho các ông được tự do”
 (c. 32).

Tự do đến từ chính con người của Ngài :
“Nếu Người Con có cho các ông tự do, các ông mới thực sự tự do” (c.36).
Những người Do-thái cố chấp, chỉ tìm cách giết Đức Giêsu (cc. 37, 40).
Họ không muốn nhận lời sự thật mà Ngài nghe được từ Thiên Chúa (c. 40).
Khi từ chối sự thật, họ đã trở nên nô lệ cho sự dối trá và sát nhân.
Đức Giêsu là Đấng Giải Phóng, Đấng cho người ta được tự do thực sự.
Con người bị trói buộc bởi nhiều mối dây, bởi những tính toán ích kỷ hẹp hòi
mà tự sức mình không sao thoát ra được.
Hãy đến với Giêsu, mở ra với Giêsu, ta sẽ thấy mình được thanh thoát như Ngài.
“Giả như các ông là con cái ông Abraham,
hẳn các ông phải làm điều ông Abraham đã làm”
 (c. 39).

Giả như Thiên Chúa là Cha các ông, hẳn các ông phải yêu mến tôi,
vì tôi đã phát xuất từ Thiên Chúa…”
 (c. 42).

Như thế những kẻ chống đối Đức Giêsu 
thật ra chẳng phải là con cái thật sự của ông Abraham hay con cái Thiên Chúa.
Họ sống trong ảo tưởng về mình khi họ cương quyết loại trừ Đức Giêsu.
Trước khi lãnh nhận Bí tích Thánh Tẩy, người dự tòng đã tuyên xưng
từ bỏ tội lỗi, để sống trong tự do của con cái Thiên Chúa, 
từ bỏ những quyến rũ bất chính, để khỏi làm nô lệ cho tội lỗi.
Mùa Chay là thời gian để chúng ta trở lại điều mình đã tuyên xưng,
để được sống đúng với ơn gọi Kitô hữu mình đã lãnh nhận.
LỜI NGUYỆN
Lạy Chúa Giêsu,
Giàu sang, danh vọng, khoái lạc.
Là những điều hấp dẫn chúng con.
Chúng trói buộc chúng con
Và không cho chúng con tự do ngước lên cao
Để sống cho những giá trị tốt đẹp hơn.
Xin giải phóng chúng con
Khỏi sự mê hoặc của kho tàng dưới đất,
Nhờ cảm nghiệm được phần nào
Sự phong phú của kho tàng trên trời.
Ước gì chúng con mau mắn và vui tươi
Bán tất cả những gì chúng con có,
Để mua được viên ngọc quí là Nước Trời.
Và ước gì chúng con không bao giờ quay lưng
Trước những lời mời gọi của Chúa,
Không bao giờ ngoảnh mặt
Để tránh cái nhìn yêu thương
Chúa dành cho từng người trong chúng con. Amen
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.

SUY NIỆM 2

Một bản văn, một đoạn tranh luận xuất hiện quá nhiều thuật ngữ triết học. Sự thật, tự do, nô lệ, giải phóng, Thiên Chúa, v.v. tất cả những thuật ngữ ấy Chúa Giêsu đã nói với những người Do Thái tranh luận với Người. Quả thật càng làm cho không khí tranh luận trở nên ngộp thở, căng thẳng. 

Sự thật là gì? Đó chính là lời mà Chúa Giêsu đã nói. Như đầu Phúc Âm Gioan: Từ nguyên thuỷ đã có Lời, và Lời là Thiên Chúa. Không hiểu được mặc khải của Thánh Kinh và không hiểu được thuật ngữ Lời, rõ ràng những luật sĩ bối rối và không thể nắm bắt được lời xuất phát từ Chúa Giêsu. Lời mà Chúa Giêsu đã nói cũng chính là Lời Tạo Dựng, là Lời các tiên tri đã nói với dân xưa, cũng là Lời mà họ gìn giữ trong Thánh Kinh và coi là Lời Thiên Chúa do cha ông ghi chép lại. Và hôm nay, quan trọng hơn, lời sự thật đó hiện thân trong Đức Giêsu, Con Người đang hiện diện đây. 

Tự do là gì, nô lệ là gì? Hai thuật ngữ mang ý nghĩa đối lập nhưng liên quan đến nhau. Người Do Thái cho rằng họ không làm nô lệ cho ai, nên không cần ai giải phóng, không cần tự do, vì họ đã tự do rồi. Họ là con cháu của Abraham, mà Abraham được Thiên Chúa tuyển chọn, họ là dòng dõi được chọn lựa, và họ nghĩ mình thuộc về Thiên Chúa, đó là đảm bảo chắc chắn họ không làm nô lệ cho ai. Không, với Chúa Giêsu, Người có cái nhìn và suy nghĩ khác. Tự do của Chúa không có nghĩa là không làm nô lệ, cũng không bị cần tù trong suy nghĩ của họ, rằng họ thuộc về dân Thiên Chúa. Chọn lựa ấy là một giao ước, nhưng lại không đảm bảo cho họ luôn là dân ưu tuyển. Cha ông họ đã nhiều lần phản bội, chính họ đã không tuân giữ lời của các tiên tri. Mà sự thật chính là lúc này và ở đây, họ không tin nhận Lời là Lời Thiên Chúa. Sự bất tuân và tội lỗi đã làm cho họ không nhận ra Chúa hay làm cho họ nô lệ chính vào những suy nghĩ bị đóng khung cách mù tối trong cõi lòng của họ. Luận chứng thuyết phục mà Chúa Giêsu đưa ra chính là “giả như các ông là con cháu của Abraham thì các ông phải làm những việc của Abraham đã làm”.Luận cứ ấy nói với họ rằng, chính họ phản bội lại tổ phụ của họ, Abraham thì tin vào Lời của Thiên Chúa, còn họ thì bỏ ngoài tai những Lời của Ngài ở đây và lúc này. 

Dừng lại đây để chúng ta suy niệm những lời Chúa Giêsu đã nói. Chúng ta có thực sự tự do không? Hay chúng ta giống những người Do Thái? Chúng ta có tìm kiếm sự thật trong Thiên Chúa không? Hay chúng ta sở hữu sự thật của chúng ta, một sự thật được nắn đúc bởi duy ý chí của con người chúng ta? 

Lạy Chúa Giêsu, xin mở lòng trí cho chúng con tin - tin vào Chúa là Đấng Cứu Độ duy nhất của chúng con; tin vào lời giáo huấn của Chúa trong Thánh Kinh và đem ra thực hành. Amen.

GKGĐ Giáo Phận Phú Cường