Thứ Sáu, 20 tháng 7, 2018

SUY NIỆM HẰNG NGÀY - NGÀY 20/07/2018

Filled under:

Lời Chúa: Mt 12,1-8
Khi ấy, vào ngày Sabát, Ðức Giêsu băng qua một cánh đồng lúa; các môn đệ thấy đói và bắt đầu bứt lúa ăn. Những người Pharisêu thấy vậy, mới nói với Ðức Giêsu: “Ông coi, các môn đệ ông làm điều không được phép làm ngày sabát!” Người đáp: “Các ông chưa đọc trong Sách à? Vua Ðavít đã làm gì, khi vua và thuộc hạ đói bụng? Vua vào nhà Thiên Chúa, và đã cùng thuộc hạ ăn bánh tiến. Thứ bánh này, họ không được phép ăn, chỉ có tư tế mới được ăn mà thôi. Hay các ông chưa đọc trong sách Luật rằng ngày sabát, các tư tế trong Ðền Thờ vi phạm luật sabát mà không mắc tội đó sao? Tôi nói cho các ông hay: ở đây còn lớn hơn Ðền Thờ nữa. Nếu các ông hiểu được ý nghĩa của câu này: Ta muốn lòng nhân, chứ đâu cần lễ tế, ắt các ông đã chẳng lên án kẻ vô tội. Quả thế, Con Người làm chủ ngày sabát.”

Suy nim 1
Đức Khổng Tử đòi người quân tử phải có năm đức tính gọi là ngũ thường.
Đứng đầu của ngũ thường là lòng nhân.
Ngài viết: “Người quân tử mà bỏ đức nhân thì làm sao được gọi là quân tử?
Người quân tử dù trong một bữa ăn cũng không làm trái điều nhân,
dù trong lúc vội vàng cũng theo điều nhân (Luận Ngữ, IV, 5).
Trong giáo huấn của Đức Giêsu, lòng nhân có một chỗ đứng đặc biệt.
Hai lần câu này của ngôn sứ Hôsê được trích dẫn trong Mátthêu:
“Ta muốn lòng nhân, chứ đâu cần lễ tế” (9, 13; 12, 7).
Xem ra câu này không dễ hiểu, nên Ngài khuyên ta học cho biết ý nghĩa.
Giữ ngày sabát là điều rất quan trọng trong Do thái giáo.
Theo Luật Chúa, đó là ngày nghỉ ngơi, ngừng mọi công việc.
Đối với người Pharisêu, bứt lúa được xem như gặt lúa, nên là việc bị cấm làm.
Hành vi bứt lúa của các môn đệ bị coi là vi phạm ngày sabát.
Thay vì trách họ theo lời người Pharisêu, Thầy Giêsu lại bênh vực họ.
Ngài trưng dẫn trường hợp Đavít và các thuộc hạ khi đói bụng
đã ăn bánh thánh hiến vốn dành riêng cho các tư tế (Lv 24,5-9; 1 Sm 21,1-6).
Hiển nhiên đây là chuyện vi phạm Lề Luật vì có nhu cầu chính đáng.
Nếu chấp nhận chuyện Đavít thì càng phải chấp nhận chuyện của các môn đệ,
vì họ đi theo một Đấng mà Đavít phải gọi là Chúa (Mt 22, 43).
Luật giữ ngày sabát thật ra không phải là một đòi buộc luân lý tuyệt đối.
Các tư tế phải làm việc phụng sự Chúa, chuẩn bị các lễ vật vào ngày sabát.
Nếu họ được phép vi phạm ngày sabát mà không mắc tội (c. 5),
thì huống hồ là Thầy Giêsu và các môn đệ của Ngài,
những người làm việc cho Nước Trời, nhưng lại phải chịu đói nên mới bứt lúa.
Đức Giêsu không có thái độ bất kính với ngày sabát.
Nhưng Ngài là chủ ngày sabát, Ngài có quyền xác định điều gì được phép làm.
Ngài thấy gánh nặng đè lên con người bởi những cấm đoán chi li,
khiến con người ngột ngạt, mệt mỏi.
Giữ Luật phải đem lại cho con người hạnh phúc,
phải đi với lòng nhân.
Giữ Luật mà cứng nhắc, thiếu lòng nhân, lòng bao dung,
thì đó là thứ hy lễ Chúa không cần (Hs 6, 6).
Thật ra không có sự đối nghịch giữa luật lệ với lòng nhân.
Giữ luật là cách biểu lộ lòng nhân, vì luật trên hết là luật yêu thương.
Người giữ luật thực sự là người có khuôn mặt vui tươi và trái tim rộng mở.
Khi yêu thì người ta trở nên chi li.
Không phải chi li để xét đoán người khác.
Nhưng chi li vì thấy những nhu cầu nhỏ bé của tha nhân.
Chỉ xin giữ mọi luật lệ nhỏ bé thật chi li, chỉ vì yêu bằng tình yêu quá lớn.

Cầu nguyn

Lạy Chúa Giêsu, vì con bé nhỏ,
nên xin yêu ngài bằng khả năng bé nhỏ của con.

Cho con biết yêu
những công việc bé nhỏ mỗi ngày,
những công việc âm thầm,
những bổn phận mà con làm vì yêu mến.

Cho con biết yêu những hy sinh bé nhỏ mỗi ngày,
vui lòng đón nhận những thánh giá tuy nhỏ,
nhưng làm tim con đau đớn.

Cho con biết yêu tinh thần bé nhỏ của trẻ thơ,
đơn sơ thú nhận mình yếu đuối và bất lực,
sung sướng nương tựa vào duy một mình Chúa.

Hơn nữa, xin cho con can đảm,
dám chọn những gì giúp con trở nên bé nhỏ hơn,
nhờ đó con vui tuoi phục vụ mọi người
và hạnh phúc khi thấy Chúa lớn lên trong con.

Mỗi lần bị cám dỗ tự cao,
xin cho con biết ngắm nhìn con đường Chúa đã đi,
con đường bé nhỏ và khiêm hạ.

Ước gì con được làm bạn của Chúa
trên đường từ Bêlem đến Núi Sọ,
và được ở bên Chúa trong Nước Trời. Amen.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ

SUY NIỆM 2

         Việc các môn đệ của Chúa Giêsu bứt lúa ăn trong ngày Sabat xét cho cùng không phải là tội, vì động lực thúc đẩy họ làm thế là vì đói (Ở đây chúng ta không xét ở góc độ công bằng, xem lúa của ai mà các môn đệ lại dám bứt ăn). Kế đến, luật ngày Sabát đặt ra là vì con người, bởi lẽ nhờ nghỉ làm việc, con người được rảnh rang mà sống gần gũi với Chúa hơn trong ngày hôm đó so với những ngày còn lại trong tuần; nhờ nghỉ việc mà tâm trí con người không bị phân tán bởi những lo toan trong cuộc sống hầu có thể tập trung thờ lạy, cảm tạ, chúc tụng và tôn vinh Chúa cho phải phép; và nhờ nghỉ ngơi mà con người được lại sức sau một tuần làm việc vất vả hầu có thể làm việc tốt hơn trong tuần kế tiếp. Vậy, khi mạng sống của con người bị lâm nguy thì lề luật phải rơi xuống hàng thứ yếu để nhường chỗ cho thiện ích của con người.

        Thế nhưng, chu chu chắm chắm giữ luật sít sao mà quên đi bổn phận phải bác ái yêu thương, hay xâm hại đến quyền lợi và thiện ích của người khác thì chẳng những bị mang tiếng là nệ luật và giả hình mà đó còn là hành vi sỉ nhục Thiên Chúa, bởi vì “áp bức người yếu thế là sỉ nhục Đấng tạo thành nên họ” (Cn 14, 31a). Trái lại, thực hiện công bằng và thi hành nhân nghĩa thì đẹp lòng Thiên Chúa và có khả năng lôi kéo lòng thương xót của Ngài xuống trên con người đó, nhờ vậy, tội lỗi họ được thứ tha như lời Thần Khí phán dạy trong sách Châm ngôn: “Tình yêu khỏa lấp mọi lỗi lầm” (10, 12) và “Nhờ nhân nghĩa tín thành mà tội được xóa bỏ, nhờ kính sợ Đức Chúa mà tránh được sự dữ” (16, 6). Mà thể hiện tình bác ái yêu thương đối với tha nhân, nhất là những người đói khổ, lại được kể như dấu chứng của lòng kính sợ Thiên Chúa: “Thương xót kẻ khó nghèo là tôn kính Đấng dựng nên người đó” (Cn 14, 31b).

        Vậy hãy coi chừng, chúng ta nhiệm nhặt giữ luật ăn chay kiêng thịt thứ Sáu hằng tuần mà không hề dám rộng tay bố thí giúp đỡ anh chị em nghèo túng xung quanh thì khó lòng tránh khỏi việc “bị loại ra ngoài và bị liệt vào số phận của những kẻ giả hình: ở đó sẽ phải khóc lóc nghiến răng!” ( Mt 24, 51).

Lạy Chúa, xin giúp con thi hành trọn vẹn luật Chúa và luật Giáo Hội mà không bỏ quên bổn phận bác ái yêu thương phải có đối với anh chị em đồng loại xung quanh con, nhất là những người nghèo khổ. Amen.



GKGĐ Giáo Phận Phú Cường