Thứ Hai, 11 tháng 11, 2019

SUY NIỆM HẰNG NGÀY - NGÀY 11/11/2019

Filled under:

Lời Chúa: Lc 17, 1-6

Suy Niệm 1

Sống Là Liên Ðới
Trong tác phẩm "Hãy Giúp Nhau Làm Lại Cuộc Ðời", xuất bản đầu thập niên 60, ông Henri Vicardi, người sáng lập cơ xưởng chuyên giúp những người tàn tật tự lực cánh sinh kể lại rằng: cơ xưởng do ông sáng lập năm 1952, khởi sự với một công nhân bị tê bại, làm việc trong một nhà xe bỏ trống, lụp xụp. Nhưng chỉ một năm sau, xưởng đã trở nên một cơ sở kinh doanh với số vốn cả triệu Mỹ kim và thu dụng đến 300 công nhân. Mỗi công nhân đều có một mẫu truyện cảm động về con người xây dựng lại cuộc đời từ sự tàn tạ của mình.
Ðiển hình là trường hợp của Jim Chapin, một người bị tê liệt từ thắt lưng trở xuống vì một chiếc bướu ở xương sống. Ngay sau khi được khiêng từ bàn giải phẫu xuống, các Bác sĩ đã tuyên bố ông sẽ sống nhưng không làm gì được. Thế nhưng các Bác sĩ đã lầm: năm đó Jim Chapin đã 62 tuổi, tuy không rời được khỏi xe lăn, ông đã tìm đến cơ xưởng của ông Henri và bắt đầu làm lại cuộc đời. Ông cho biết rằng ông rất hãnh diện về khả năng của mình và nhất quyết không chịu trở lại với đời sống ỷ lại và vô vọng nữa.
Câu truyện trên đây là một bằng chứng hùng hồn rằng dù tàn tật đến đâu, mỗi người vẫn là một giá trị độc nhất vô nhị trên cõi đời này, và do đó có trách nhiệm đối với chính bản thân cũng như hữu dụng cho người khác và có trách nhiệm đối với người khác.
Tin Mừng hôm nay có lẽ nhắc nhở chúng ta về ý tưởng ấy. Chúa Giêsu nói đến hai thứ bổn phận của con người đối với người đồng loại: một là phải sống thế nào để không trở thành cớ vấp phạm cho người khác, hai là phải tha thứ cho nhau. Ngay từ những trang đầu tiên, khi mạc khải về con người, Kinh Thánh đã nói đến tình liên đới. Bị Thiên Chúa tra vấn sau khi phạm tội, Adam đã đổ lỗi cho Evà; đây quả là khuynh hướng chạy tội và chối bỏ trách nhiệm đối với người khác; cắt đứt liên lạc với Thiên Chúa, con người cũng muốn chối bỏ tương quan với tha nhân. Sự chối bỏ này lại càng rõ nét trong thái độ của Cain sau khi đã giết em mình là Abel: "Tôi có phải là người giữ em tôi đâu!"
Sống là liên đới: không thể sống mà không cần người khác, cũng không thể sống mà không cảm thấy có trách nhiệm đối với người khác. Cuộc sống của tôi dù âm thầm đến đâu vẫn có âm hưởng trên người khác; dù tôi có tàn tật và bé nhỏ đến đâu, tôi vẫn là người hữu dụng cho người khác; không có một hành động nào của tôi mà không có liên hệ đến người khác, đó chính là ý nghĩa và giá trị của cuộc đời tôi; tôi có hạnh phúc hay không là tùy tôi có biết sống cho người khác hay không.
Nhắc nhở chúng ta về trách nhiệm đối với người khác, lời Chúa hôm nay cũng nói lên phẩm giá cao trọng của mỗi người. Ðó là lý do đem lại cho chúng ta niềm tin trong cuộc sống mà chúng ta phải không ngừng cầu xin Chúa.

(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)


Suy niệm 2

Việc gìn giữ, bảo vệ và phát triển đức tin Kitô giáo không chỉ là nghĩa vụ của hàng giáo sĩ, hay những tu sĩ và các giáo lý viên hoặc những người là vú bõ đỡ đầu. Đã là Kitô hữu, chúng ta được mang danh môn đệ Chúa Kitô, ngay khi lãnh nhận bí tích Rửa Tội, chúng ta được mời gọi sống đời sống mới. Đời sống của người môn đệ được nhắn nhủ, được gởi trao trách nhiệm bảo vệ sự tinh tuyền nguyên vẹn của đức tin nơi cộng đồng và được mời gọi để trở nên người nâng đỡ đức tin cho kẻ khác.

Không gì quý giá và quan trọng cho bằng đức tin, bởi vì đức tin mang lại sự sống hạnh phúc đời đời. Các thánh giáo phụ đã dùng sự khôn ngoan để gìn giữ đức tin, các thánh tử đạo đã dùng sự can trường để bảo vệ đức tin. Vậy đến lượt chúng ta là thành phần của Hội Thánh, là hậu duệ của các ngài, thừa hưởng gia sản đức tin của các ngài truyền lại, chúng ta cũng hãy là người vun đắp cho đức tin của cộng đoàn được triển nở, tránh việc làm phương hại, gây gương mù gương xấu làm cho cộng đoàn suy sụp đức tin.

Lạy Chúa, xin gia tăng đức tin cho chúng con, cũng như củng cố niềm tin nơi cộng đoàn bằng chính đời sống nêu gương sáng của mỗi người chúng con. Amen.
GKGĐ Giáo Phận Phú Cường