Thứ Ba, 28 tháng 6, 2016

5 Phút cho Lời Chúa ngày 28/6/2016

Filled under:

TIN VÀO QUYỀN NĂNG CHÚA
“Ông này là người thế nào mà cả đến gió và biển cũng tuân lệnh?” (Mt 8,27)
Suy niệm: Người ta thường ví cuộc đời con người, từ khi sinh cho đến lúc chết, tựa như một cuộc vượt biển, đi từ bến bờ này sang bến bờ bên kia. Thế nhưng, biển cuộc đời chẳng mấy khi phẳng lặng. Không sóng gió, đá ngầm, băng sơn thì cũng bão nổi giông gào. Những lúc ấy, ai sẽ chia sẻ, nâng đỡ ta, nếu không phải là chính Chúa? Tin là hoàn toàn tín thác cuộc đời cho sự quan phòng yêu thương của Thiên Chúa, để lúc an vui hạnh phúc, ta biết dâng lời tạ ơn; khi gặp đau thương thử thách, ta xin Chúa ủi an nâng đỡ. Trên chuyến đò cuộc đời, Chúa là bạn đồng hành đưa ta cặp bến đến bờ an toàn. Có Ngài hiện diện hộ phù, chúng ta được vui sống bình an.
Mời Bạn: Nhớ lại, chính những lúc mọi phương thế nhân loại đã phải bó tay, bạn mới thấy rõ bàn tay của Thiên Chúa vẫn che chở bạn. Nhìn lại đời sống đức tin của mình, bạn có thấy Chúa thực sự là điểm tựa vững vàng, giúp bạn bình an vui sống không? Khi bình an, bạn có nhớ đến Chúa, hay chỉ khi gặp thử thách đau khổ, bạn mới chạy đến với Ngài?
Chia sẻ: Bạn hiểu thế nào là Thiên Chúa quan phòng? Hãy chia sẻ một lần nào đó trong đời, bạn cảm nhận được sự quan phòng của Chúa đối với bạn.
Sống Lời Chúa: Tôi dâng lên Chúa những dự định, kế hoạnh, vì tin Chúa có đủ quyền năng để giúp đỡ mình.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, con tin cậy vào Chúa, nhưng xin thương lòng tin còn quá yếu kém của con. Xin ban cho con niềm trông cậy vững vàng, để con dám trao cả vận mạng đời mình vào bàn tay quan phòng của Chúa. Vì có Ngài ở bên, lòng con chẳng nao núng bao giờ. Amen.

Suy Niệm với Mẹ

“Thưa Ngài, xin cứu chúng con,
chúng con chết mất” (Mt 8,25).
Như Mẹ: Khi đứng trước sóng to bão lớn, ai mà chẳng cảm thấy run sợ. Khi gặp sóng to gió lớn, thuyền chông chênh, các môn đệ cũng hoảng sợ, kêu xin Chúa cứu: “xin cứu chúng con, chúng con chết mất”. Chúa Giêsu đã ngăm đe gió và biển, biển liền lặng như tờ. Như thế, Chúa có sức mạnh và quyền năng, khi vững tin vào Chúa thì không có gì phải sợ.
Với Mẹ: Lạy Chúa, niềm tin của chúng con còn yếu kém, vì thế mỗi khi gặp khó khăn chúng con dễ than trách… Lạy Chúa, chúng con xin tín thác vào Chúa trong mọi hoàn cảnh của cuộc đời. Xin làm vững mạnh đức tin của chúng con.
Nhờ Mẹ: Lạy Đức Mẹ sinh Chúa tạo thiên lập địa, Mẹ tín thác hoàn toàn vào Thiên Chúa trong sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần. Xin Mẹ cũng dạy bảo chúng con biết noi gương Mẹ.
Trong Mẹ: Đức Chúa Giêsu lo buồn đổ mồ hôi máu. Ta hãy xin cho được ăn năn tội nên.
 (Đọc 1 Kinh Lạy Cha, 10 Kinh Kính Mừng và 1 Kinh Sáng Danh).
Thánh Irenaeus
(130?-220)
Các văn bản của Thánh Irenaeus giúp ngài có một địa vị cao trọng trong các giáo phụ của Giáo Hội, vì các tư tưởng ấy không những giúp hình thành nền tảng thần học Kitô Giáo mà còn phô bầy và bài bác các sai lầm của phe Gnostic, gìn giữ được đức tin Công Giáo khỏi những nguy hiểm của lạc thuyết.
Có lẽ ngài sinh vào khoảng năm 125, trong một vùng ven biển của Tiểu Á là nơi có đông người Kitô Giáo và ký ức về các tông đồ vẫn còn được trân quý. Ngài chịu ảnh hưởng rất nhiều của Thánh Polycarp là người đã từng được gặp các tông đồ hoặc các môn đệ trực tiếp của các ngài.
Khi các linh mục và nhà thừa sai người Á Châu đem tin mừng đến cho người Gaul và thiết lập một giáo hội địa phương ở Lyon, Thánh Irenaeus đã phục vụ ở giáo phận này dưới quyền vị giám mục đầu tiên là Thánh Pothinus. Vào năm 177, Irenaeus được sai đến Rôma, vì thế ngài không được phúc tử đạo như Ðức Pothinus trong thời kỳ bách hại ở Lyons. Khi trở về, ngài kế vị đức giám mục trông coi giáo phận.
Vào lúc ấy, tuy sự bách hại không còn nhưng lạc thuyết Gnostic tràn lan khắp xứ Gaul. Khi thấy các Kitô Hữu bị ảnh hưởng nặng nề bởi lạc thuyết, ngài biết việc phải làm là phô bầy các lầm lạc của phe Gnostic. Ngài viết năm cuốn sách mà trong đó nêu ra các sai lầm nội tại của các lạc thuyết, đồng thời so sánh các thuyết ấy với Kinh Thánh và giáo huấn của các Tông Ðồ. Công trình này, được viết bằng tiếng Hy Lạp mà ngay sau đó được dịch sang tiếng La tinh, được lưu hành rộng rãi và rất thành công trong việc đối phó với phe Gnostic. Từ đó trở đi, ở bất cứ cấp độ nào, lạc thuyết Gnostic không còn là một đe dọa đối với đức tin Công Giáo.
Một nhóm Kitô Hữu ở Tiểu Á bị Ðức Giáo Hoàng Victor III ra vạ tuyệt thông vì họ không chấp nhận ngày tháng cử hành lễ Phục Sinh của Giáo Hội Tây Phương. Thánh Irenaeus đã can thiệp với đức giáo hoàng để rút lại hình phạt này, ngài cho thấy đó không phải là vấn đề quan trọng vì họ theo thói quen cũ mà Ðức Polycarp và Ðức Giáo Hoàng Anicetus không coi đó là sự chia cắt trong Giáo Hội. Ðức giáo hoàng đã phản ứng cách thuận lợi và hàn gắn được sự bất hòa.
Người ta không rõ Thánh Irenaeus từ trần vào lúc nào, nhưng tin là vào năm 202. Thi hài của ngài được chôn trong hầm mộ trong cung thánh của nhà thờ Thánh Gioan, và sau đó được đổi tên là Thánh Irenaeus. Vào năm 1562, nhà thờ và hầm mộ của ngài bị phe Calvin tiêu hủy, mọi thánh tích của ngài dường như cũng tiêu tan.

Ngợi Khen Con Người

Trong tập thơ có tựa đề "Nhật ký", nữ thi sĩ công giáo Pháp là Marie Noel đã tưởng tượng ra một mẩu chuyện như sau: Hôm đó là ngày cuối năm. Từ trên Thiên Quốc nhìn xuống dương trần, Chúa thấy dân chúng đổ xô về một ngôi nhà thờ đổ nát, không có chuông, cũng chẳng có tháp chuông. Vị linh mục già đành phải khua mõ vào bất cứ đồ vật nào có thể gây ra tiếng vang để giục giã dân chúng đến giáo đường đọc Kinh "Te Deum" ngợi khen Cúa nhân ngày cuối năm.
Trời mưa lạnh như cắt. Vậy mà, từ khắp nơi trong xóm giáo, người ta vẫn đổ xô về ngôi giáo đường. Chúa theo dõi từng cử động một của một người đàn bà đơn độc mà ngôi nhà vừa bị thiêu rụi trong một trận hỏa hoạn. Chúa lại nhìn thấy một thiếu phụ mà cách đó không lâu bọn Ðức Quốc Xã đã tước đoạt mọi tài sản. Một người đàn bà khác, mà chồng đã bị giết trước mắt, cũng lặng lẽ tiến đến nhà thờ. Có cả thiếu phụ mất con mà người ta không tìm ra tung tích. Có cả người đàn ông mà vợ và con bị chôn vùi dưới đống gạch vụn... Còn bao nhiêu người khốn khổ khác nữa. Họ không biết đi đâu, họ không có gì để ăn bởi vì quân thù đã đốt phá và cướp đi tất cả những lương thực dự trữ.
Vậy mà những người khốn khổ ấy có mặt đày đủ trong ngôi giáo đường. Có một vài tiếng khóc. Nhưng tất cả đều cất tiếng hát bài "Te Deum" ngợi khen Chúa trong ngày cuối năm vì những ơn huệ Ngài ban trong năm qua.
Nhìn thấy cảnh tượng ấy cũng như lắng nghe lời ca ngợi của những con người khốn khổ, Thiên Chúa vô cùng cảm động. Ngài nói với các Thiên Thần như sau: "Quả thực, quả thực, Ta bảo các ngươi: con người là loài thụ tạo thánh thiện. Các ngươi hãy nhìn xuống đám người đáng thương kia. Cách đây 12 tháng, họ đã phó dâng cho Ta cả năm để được hạnh phúc, an khang. Vậy mà tai ương và thảm sầu đã xảy đến với họ... Họ đã kêu cầu bình an, nhưng chiến tranh đã đè bẹp họ. Họ đã xin lương thực hằng ngày, nhưng họ chỉ toàn gặp là đói khát. Họ đã phó dâng cho ta gia đình, người thân và tổ quốc của họ, nhưng tổ quốc, gia đình và người thân của họ lại bị xâu xé trăm bề. Dĩ nhiên, Ta có những lý do riêng của Ta.... Ta không thể thanh tẩy thế giới mà không thể thử thách nó như thời Noe. Nhưng đây là công việc của một Thiên Chúa, không ai có thể hiểu được việc Thiên Chúa làm. Nhưng con người lại phải gánh chịu mọi sự. Vậy mà họ vẫn tiếp tục ngợi khen và cảm tạ Ta cứ như Ta đã bảo vệ họ trong từng phút giây của cuộc sống họ... Quả thực, lòng tin của họ lớn lao.... Các ngươi có nghe họ hát "Thánh, thánh" với tất cả trang trọng không? Hỡi các Thiên Thần và các Thánh, nào các ngươi hãy hát lên một bài ca để tôn vinh những ai, mặc dù gặp gian lao khốn khó, vẫn lên tiếng tôn vinh Ta".
Nói xong, Thiên Chúa cùng với các thần thánh trên trời cất lên bài ca "Ngợi khen con người".
Thiên Chúa là Tình Yêu, Ngài không thể không say mê con người, Ngài không thể không chung thủy với con người. Giữa muôn ngàn khó khăn của cuộc sống hiện tại và những khắc khoải lo âu cho tương lai, chúng ta hãy tiếp tục dâng trọn niềm tín thác cho Thiên Chúa.
Tin tưởng ở tình yêu Thiên Chúa, chúng ta tin tưởng ở tình người. Tình người dù có bội bạc, mỗi một con người, dù có đốn mạt, xấu xa đến đâu, cũng vẫn còn chất chứa trong đáy thẳm tâm hồn mình vẻ đẹp cao vời phản ảnh chính tình yêu của Thiên Chúa. Ðáp lại với những phản trắc lừa đảo, đáp lại với những thấp hèn đê tiện, người có niềm tin nơi Thiên Chúa và tin ở tình người hãy giữ mãi nụ cười của cảm thông, tha thứ và yêu thương.